Đây chỉ là chuyện nhỏ đối với hai người họ. Cả hai đồng thanh: “Vâng!”
Buổi ký tên kéo dài đến hơn mười một giờ mới kết thúc. Trần Lăng Sương và Lâm Băng Tiên mỏi nhừ tay nhưng đều cảm thấy rất vui.
Hôm sau, Diệp Huyền cũng cử một đội ngũ tuyên truyền đến, chuẩn bị tuyên truyền ở Nam Mỹ.
Ngô Bình vừa tu luyện tiếp vừa chờ người của trụ sở chính Hắc Thiên Giáo đến. Tuy anh đã khống chế Tư Đồ Hạo Thiên và Dương Kim, nhưng để kiểm soát hoàn toàn hai chi nhánh Hắc Thiên Giáo này thì phải cử một nhóm cốt cán đến.
Sáng hôm nay, Mông Trạch đã đến và dẫn theo hơn bốn trăm thân tín. Ngô Bình ra lệnh cho ông ấy trấn giữ Nam - Bắc Mỹ châu, quản lý thay Tư Đồ Hạo Thiên và Dương Kim.
Buổi tối, Ngô Bình, Mông Trạch và mấy người đứng đầu của Hắc Thiên Giáo như Dương Kim mở cuộc họp. Đang họp giữa chừng thì có người vội vã chạy vào, nói với Dương Kim: “Giáo chủ, các cứ điểm của chúng ta đã bị bang Mexico chọn rồi”.
Dương Kim gật đầu đáp: “Biết rồi, lui xuống đi”.
Sau khi người đó đi khỏi, Ngô Bình cau mày: “Dương Kim, bang Mexico dám đắc tội chúng ta?”
Dương Kim đáp: “Giáo chủ, các bang Mexico có sáu thế lực, chúng ta chỉ giữ quan hệ tốt với hai trong số đó. Bọn họ có rất nhiều cao thủ La Mã Giáo và bồi dưỡng được một lượng lớn sát thủ. Nói ra chắc chẳng ai tin, các tổng thống Mexico thường xuyên bị giết, toàn bộ bộ máy hành chính gần như đã bị các bang của Mexico làm tha hoá. Dạo trước Mexico có tổng tuyển cử tổng thống mới, kết quả là hơn một trăm ứng cử viên tổng thống bị giết. Không chỉ Mexico, cả Nam Mỹ đều loạn cực kỳ”.
Ngô Bình hỏi: “Một quốc gia loạn như vậy chắc chắn phải có nguyên nhân nhỉ?”
Dương Kim đáp: “Chuyện này phải hỏi Tư Đồ”.
Tư Đồ Hạo Thiên nói: “Giáo chủ, thật ra hầu hết các bang Mexico đều do quý tộc Mễ kiểm soát. Cao thủ của họ cũng do Mễ cử đến. Không chỉ Mexico, toàn bộ Nam Mỹ đều là sân sau của Mễ. Bọn chúng muốn làm gì cũng được”.
Ngô Bình cau mày: “Mễ có quý tộc sao?”
Trong ấn tượng của anh, Mễ mới thành lập hơn hai trăm năm, làm gì có cái gọi là “quý tộc”.
Tư Đồ Hạo Thiên đáp: “Giáo chủ không biết nhiều về Mễ rồi. Nước Mễ có một nhóm người nắm giữ công nghệ tân tiến nhất và nhiều tài nguyên nhất. Bọn họ gần như có thể trường sinh bất lão, còn sở hữu lực lượng vũ trang lớn mạnh. Đám người ấy chính là quý tộc của Mễ. một tốp người mạnh nhất trong số họ thậm chí còn tự xưng là thần! Ví dụ như mấy thứ như thuốc biến đổi gen đều do đám quý tộc này làm ra đấy”.
Ngô Bình nói: “Ra là vậy”.
Dương Kim tiếp lời: “Hơn nữa, sức ảnh hưởng của Vĩnh Sinh Giáo ở Mexico có hạn, chỉ có thể đi con đường thượng tầng, mãi mãi không thể đối chọi với bang Mexico, chỉ có thể chọn cách hợp tác với họ”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Như vậy không phải là cách. Nếu Hắc Thiên Giáo đã đến đây thì phải trở thành thế lực mạnh nhất!
Dương Kim nói: “Giáo chủ, cao thủ hàng đầu trong bang Mexico, ngay cả thuộc hạ cũng không đấu lại”.
Ngô Bình cười khẩy: “Đúng lúc lắm, tôi sẽ đi gặp họ! Vừa rồi bảo là cứ điểm bị chọn, do kẻ nào làm vậy?”
Dương Kim đáp: “Bang Huyết Lang ở phía Bắc. Họ chủ yếu buôn lậu và vận chuyển ma tuý sang Mễ. Trước đây bang Huyết Lang từng yêu cầu chúng ta giúp họ vận chuyển ma tuý, nhưng vì lợi nhuận quá thấp nên tôi không đồng ý. Xem ra bây giờ bang Huyết Lang đang trả thù chúng ta”.