Hai người trò chuyện được vài câu, Vân Thường hỏi: “Anh nghỉ ngơi xong chưa?”
Ngô Bình đứng dậy: “Đi thôi, đến đại điện người mới!”
Hai người đi men theo một con đường. Phía trước xuất hiện một người đàn ông mặc áo đen, ngẩng cao đầu mà bước đi, trông rất kiêu ngạo.
Nhìn thấy người này từ xa, Vân Thường đã có phần hoảng hốt, nhỏ giọng nói: “Người đối diện tên Trương Siêu, cũng là đệ tử chân truyền, có điều không có trưởng lão thân truyền. Trong số các đệ tử chân truyền, hắn xếp hạng không thấp, hơn ba trăm, thực lực rất mạnh!”
Ngô Bình thấy lạ, bèn hỏi: “Hình như cô rất sợ hắn?”
Vân Thường khẽ cắn môi: “Trước đây hắn từng thừa cơ làm nhục tôi, may mà bị đạo lữ của hắn phát hiện, tôi mới chạy thoát”.
Ngô Bình cau mày, nhẹ nhàng bảo: “Không cần sợ. Tôi là đệ tử thân truyền, hắn không dám động vào cô đâu”.
Vân Thường nói: “Nhưng tôi nghe nói, một vị trưởng lão có cấp bậc khá cao định nhận hắn làm đệ tử thân truyền”.
Ngô Bình hỏi: “Người này có tu vi thế nào?”
Vân Thường đáp: “Luyện Khí tầng sáu”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Cảnh giới tu luyện của vũ trụ Minh Cổ và vũ trụ chính có giống nhau không?”
“Có khác biệt. Ở vũ trụ Minh Cổ, cảnh giới tu vi chia thành ba tầng cảnh giới Trúc Cơ, mười tầng cảnh giới Tôi Thể, mười tầng cảnh giới Luyện Khí, mười tầng cảnh giới Thần Thông, và ba tầng Đạo cảnh”.
Ngô Bình nói: “Thế thì cũng không khác nhiều so với vũ trụ chính. Nhưng bản thân vũ trụ Minh Cổ do tu sĩ tầng ba Đạo cảnh tạo ra. Tu vi ở đây e rằng không thể đột phá đến tầng bốn Đạo cảnh”.
Vân Thường bảo: “Có thể đột phá, chỉ là phải đến vũ trụ Đạo cảnh của cấp bậc cao hơn”.
Ngô Bình giật mình: “Các vũ trụ Đạo cảnh có thể thông nhau sao?”
Vân Thường đáp: “Dĩ nhiên. Phía trên vũ trụ Minh Cổ còn có một vũ trụ Đạo cảnh tầng bốn. Cảnh giới tu hành ở đó giống với vũ trụ Minh Cổ, chỉ có thêm tầng bốn của Đạo cảnh thôi”.
Ngô Bình nói: “Hoá ra các vũ trụ Đạo cảnh kết nối với nhau. Điều này khá giống đại thế giới Linh Đài ở chỗ chúng tôi”.
Vân Thường bảo: “Đúng là nối với nhau, có điều tu sĩ bình thường không thể xuyên qua kết giới”.
Họ đang nói chuyện thì tên Trương Siêu đã xuất hiện ở cách đó mười bước. Hắn bật cười, đôi mắt không ngừng lướt trên người Vân Thường: “Vân sư muội, em đi đâu thế?”
Vân Thường trả lời: “Trương sư huynh, tôi đưa Ngô sư huynh đi đăng ký”.
“Ngô sư huynh?”, Trương Siêu quan sát Ngô Bình: “Ngô sư huynh ở đâu ra vậy?”
Vân Thường đáp: “Đệ tử mà Liễu trưởng lão mới nhận”.
Vừa biết đối phương là đệ tử thân truyền, Trương Siêu khẽ cau mày: “Ra là đệ tử của Liễu trưởng lão. Vậy sau này mọi người đều là đệ tử thân truyền rồi. Tháng sau, tôi cũng bái trưởng lão Tôn Huyền Chân làm thầy đấy”.
Ngô Bình hỏi Vân Thường: “Đệ tử chân truyền gặp đệ tử thân truyền, có cần hành lễ không?”