Ngô Bình hét lớn, cơ thể trở nên hư ảo rồi bắt đầu triền đấu với Võ Nhị.
“Ầm, ầm, ầm”.
Nếu chỉ xét về chiêu thức thì Võ Nhị rõ ràng không đánh lại anh, chưa được mấy chiêu thì đầu đã bị đánh bẹp dí.
Nhưng đột nhiên, hắn “á” lên một tiếng, Ngô Bình tê dại cả người, sau đó anh bị hắn đấm cho mười mấy đấm.
Ngô Bình liên tục chịu thiệt hai lần nhưng cũng đã quan sát rõ. Võ Nhị dùng thủ pháp đặc biệt là năng lượng chấn động không gian, mà loại năng lượng chấn động này không chỉ có thể gây sát thương cho thần hồn mà còn có thể làm bị thương thân xác.
Chỉ là sao Võ Nhị làm được?
Ngô Bình cố nhịn đau, lại một lần nữa xông về phía Võ Nhị, may mà anh dùng ý nghĩa Di Hình nên trong thời gian ngắn Võ Nhị không đánh gục được anh, hai bên đánh tới đánh lui không phân thắng bại.
Sau khi bị đánh ngã mười lần, Ngô Bình mặt mày bầm tím, răng gãy hết một nửa, gãy đến mấy chục cái xương.
Có điều, sau mỗi lần bị đánh, anh lại dần dần cảm nhận ý nghĩa Chấn Ấn. Ý nghĩa ngày dùng lực kết ấn, giết chết vạn vật bằng Chấn Ấn, có thể giết thần cũng có thể giết quỷ, uy lực rất đáng sợ.
“Ầm, ầm”.
Bỗng dưng, Ngô Bình dùng ý niệm, hai võ ấn sắc nét liền xuất hiện trên hai bàn tay, anh tung chiêu hướng về Võ Nhị, lần lượt đấm tay trái rồi chưởng tay phải.
Võ Nhị giật mình, đứng im tại chỗ không động đậy nói: “Chúc mừng, anh đã có được ý nghĩa Chấn Ấn rồi”.
Hắn vừa dứt lời thì cây cột bên phải liền nứt ra, từ bên trong xuất hiện một chiếc hộp trong hộc bí mật. Trong hộp có một chiếc nhẫn màu bạc to bằng trứng bồ câu, bên trên bề mặt đầy những đường vân thần bí.
Anh cầm chiếc nhẫn bạc lên, một tin tức liền xuất hiện trong đầu. Tin tức đó cho hắn biết tên của chiếc nhẫn là nhẫn Chấn, bên trong có chứa bảy mươi hai loại pháp môn võ ấn ngưng tụ. Đồng thời, chiếc nhẫn Chấn này còn có thể gia tăng sức mạnh cho Võ Ấn, nếu Võ Ấn phát huy sức mạnh thông qua nó thì uy lực có thể tăng lên gấp bội.
Ngô Bình có được nhẫn Chấn thì đứng tại chỗ nghiên cứu võ ấn của nó. Anh phát hiện võ ấn mà mình đánh ra trước đây cũng nằm trong đó nhưng lại không vi diệu như nhẫn Chấn.
Anh nghiên cứu một lúc, nắm vững được hai loại võ ấn thì mới tiếp tục đi về phía trước.
Lần này anh đi được ba mươi mấy bước thì một con rối hình dáng ông lão xuất hiện, ông ta hơi khom người trước Ngô Bình: “Tại hạ là Võ Tam. Đánh bại ta thì có thể có được phần thưởng của Chân Võ Đại Đế”.
Ngô Bình hỏi ông ta: “Ông nắm giữ ý nghĩa nào?”
Võ Tam: “Ý nghĩa Li Đoạn”.
Ông ta nói xong thì phất tay phải, không gian bỗng xuất hiện một rãnh màu đen, xung quanh rãnh đen là vô số tia chớp, kéo dài đến mấy giây.
Anh hít một hơi thật dài, nói: “Đây là thủ pháp chia cắt, phân tách sao?”
Võ Tam có vẻ không nóng vội ra tay, nói: “Không sai, ý nghĩa Li Đoạn có thể chia cắt vạn vật, có thể xẻ núi cũng có thể giết thần”.
Ngô Bình cảm thán: “Nếu loại ý nghĩa võ học này có thể kết hợp với đao pháp và kiếm pháp thì đó nhất định sẽ là đao pháp và kiếm pháp đáng sợ nhất thiên hạ”.
Võ Tam: “Ngươi đã sẵn sàng chưa?”
Ngô Bình thản nhiên đáp: “Bắt đầu đi”.
Anh vừa dứt lời thì biến thành một cái bóng ảo, anh đang dùng chiêu tuyệt sát của Thiên Long Chưởng tên là Thiên Long Huyễn Sát.
Chớp mắt, anh đã biến ra mấy nghìn vạn ảo ảnh, cùng lúc tấn công.
Đòn phản công của Võ Tam rất đơn giản, ông ta chỉ phất tay chia cắt, trong không gian liền xuất hiện một rãnh màu đen.