Ngô Bình nhìn sang cô ấy: “Vô Song, tuy cô có thể chất Thiên Tiên nhưng cảnh giới lại không cao. Hay là tôi giúp cô nâng cao tu vi nhé?”
Thật ra Vô Song không có tu vi gì cả, cô ấy mạnh như vậy nhờ có thể chất Thiên Tiên thôi.
“Tôi làm được sao?”, Vô Song không tự tin cho lắm. Dù sao trước đây cô ấy cũng chỉ là một hoá thân của Thanh Hàm, không có quyền tự chủ, cũng chẳng cần phải tu hành.
Ngô Bình đáp: “Dĩ nhiên là được. Cô có tư chất tốt nhất trong số những người tôi từng gặp đấy. Nào, chúng ta bắt đầu từ phương pháp hít thở nhé…”
Vô Song vào trạng thái rất nhanh. Không thể không nói, thể chất Thiên Tiên đúng là khủng khiếp. Cô ấy mới thử một lần là đột phá lên thẳng cảnh giới Nhân Vương rồi.
Sau đó cô ấy nhẹ nhàng ngưng tụ nguyên thần, trải qua Thuần Dương, Thần Biến, Hoá Thân, Linh Biến.
Cảm thấy Vô Song đột phá quá nhanh, Ngô Bình bèn bảo cô ấy tạm dừng ở cảnh giới Linh Biến để ổn định tu vi trước.
Tối hôm ấy, anh đưa Vô Song về học viện Võ Đạo rồi tiếp tục biên soạn tài liệu dạy học.
Sáng hôm sau có người ghé thăm. Đó là một nhân vật nhỏ bé đến từ Thục Sơn kiếm phái ban đầu, tên là Vương Tiến. Cậu ta đến đây theo lệnh của Trần Đạo Huyền.
Vương Tiến nói: “Đại sư huynh, rốt cuộc em cũng tìm được anh rồi!”
Ngô Bình đỡ cậu ta dậy: “Sư đệ, có chuyện gì vậy?”
Vương Tiến đáp: “Đại sư huynh, Thục Sơn kiếm phái hiện đã chính thức đổi tên thành Thiên Địa kiếm tông, đang chiêu mộ đệ tử khắp Côn Luân”.
Ngô Bình hỏi: “Đệ tử Thục sơn ban đầu đâu rồi?”
Vương Tiến trả lời: “Đệ tử Thục sơn ban đầu còn phải trải qua một vòng sàng lọc, tư chất tốt sẽ được tiếp tục ở lại, không tốt thì bị đuổi về”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Các trưởng lão vẫn ổn chứ?”
Vương Tiến thở dài: “Không ổn ạ. Có điều Thiên Địa kiếm tông còn cần dùng đến họ nên hiện giờ vẫn khách sáo lắm”.
Nói đến đây, cậu ta mới bảo: “Ý của phong chủ là bảo đại sư huynh dùng một thân phận khác để gia nhập Thiên Địa kiếm tông. Với tư chất của đại sư huynh, chắc chắn sẽ nhanh chóng phát triển vượt bậc ở Thiên Địa kiếm tông”.
Ngô Bình sửng sốt: “Bảo anh gia nhập Thiên Địa kiếm tông?”
Vương Tiến gật đầu: “Phong chủ nói rằng Thiên Địa kiếm tông cực kỳ xem trọng lần chiêu mộ đệ tử này, ngay cả tông chủ cũng cử một hoá thân xuống phụ trách chuyện này đấy ạ”.
Ngô Bình cảm thấy rất lạ: “Chiêu mộ đệ tử thôi mà, có gì mà làm long trọng vậy?”
Vương Tiến đáp: “Nghe họ nói Thiên Địa kiếm tông cần một số đệ tử thiên tài, nguyên nhân cụ thể thì không rõ lắm”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ một lát rồi đáp: “Được. Cậu về báo với cha nuôi anh rằng hôm nay anh sẽ đến Thiên Địa kiếm tông. Đợi thời cơ chín muồi, anh sẽ liên lạc với ông ấy”.
“Vâng! Em sẽ lập tức về báo cáo”.
Sau khi tiễn Vương Tiến, Ngô Bình bắt đầu suy nghĩ cách xử lý chuyện Thục Sơn kiếm phái.
Thục Sơn kiếm phái bị chiếm, anh không thể bỏ mặc những cố nhân còn mắc kẹt bên trong, phải cứu họ ra.
Anh nghĩ tới nghĩ lui, quyết định gia nhập Thiên Địa kiếm tông. Về tên tuổi, anh sẽ dùng họ mẹ kết hợp với tên mụ của mình - Trương Tiểu Bình.
Ngô Bình đưa tay bóp nắn mặt mình, lập tức biến thành một cậu trai thật thà mày rậm mắt to, nước da ngăm đen, trông khoảng hai mươi tuổi, cao một mét tám, cười lên trông khá ngốc nghếch.
Về thân phận, anh sẽ bảo mình là trẻ mồ côi, từ bé đã sống ở Địa Tiên Giới, người ngoài cũng chẳng tra ra được, còn truyền thừa thì học được ở một Động tiên.
Sau khi thiết kế xong thân phận mới, anh thay một bộ quần áo phù hợp để mặc ở Địa Tiên Giới rồi đi đến Địa Tiên Giới.
Lúc này, Thục Sơn kiếm phái đã đổi tên thành Thiên Địa kiếm tông。
Trước cửa núi của Thiên Địa kiếm tông, một nhóm người đang trải qua buổi sàng lọc. Thật ra việc sàng lọc rất đơn giản, có tu vi sẽ được kiểm tra trước, không có tu vi thì đi sang một bên để làm một loại kiểm tra khác.
Ngô Bình trông thấy một tấm biển lớn trên mặt đất, ghi rõ Địa Tiên, Nhân Tiên sẽ đến đăng ký ở những nơi khác nhau. Vì vậy, anh đi đến cửa chiêu mộ tu sĩ Địa Tiên.