Trong không khí bỗng dưng xuất hiện những khối khí màu đen. Đây chính là tà khí do đại trận Hắc Thiên ngưng tụ, tà khí sẽ ngày một dày đặc. Khi tà khí đủ mạnh cũng chính là lúc mọi người chết đi.
Mông Trạch đứng cạnh Ngô Bình, không ngừng vận thần công đẩy lùi tà khí xung quanh.
Ngô Bình tiếp tục uống rượu, như thể không màng chuyện sống chết.
Từng giây từng phút qua đi, nửa giờ sau, một lớp sương xám ngập tràn không gian bên trong. Lớp sương này có thể ăn mòn thể xác và nguyên thần của người ta. Hoàng Tương và một số tuỳ tùng của Trương Tây Linh có tu vi khá thấp, lần lượt đổ ập xuống sàn, vẻ mặt đau đớn vô cùng.
Lúc này, giọng nói của Hạ Cửu U vang lên: “Các người thật sự muốn chết cùng tên họ Ngô này à? Được, tôi sẽ giúp các người toại nguyện!”
Giọng của Đinh Nộ Công cũng vẳng đến: “Tây Linh, đường chủ Phạm, các anh hà tất phải làm vậy? Chỉ cần các anh ra ngoài, tả hộ pháp sẽ không truy cứu”.
Trương Tây Linh tức giận nói: “Đinh Nộ Công, anh đã báo cho Hạ Cửu U từ trước rồi, đúng không?”
Đinh Nộ Công thở dài: “Đúng thế, tôi đã báo cho hộ pháp Hạ. Tây Linh, người thông minh nên biết lựa chọn. Bây giờ anh đang chọn sai”.
Trương Tây Linh cười khẩy: “Đinh Nộ Công, ai sai ai đúng vẫn chưa biết được. Anh đưa ra kết luận vào lúc này vẫn còn quá sớm”.
Đinh Nộ Công chuyển sang nói với Ngô Bình: “Cậu Ngô, nếu cậu muốn làm việc cho tả hộ pháp, có thể chọn làm một trong tám trưởng lão”.
Ngô Bình đáp: “Trưởng lão Đinh, cảm ơn ý tốt của ông. Tiếc là tôi không có hứng thú làm trưởng lão, đành khiến ông thất vọng”.
Âm thanh hừ giọng lạnh lùng vẳng đến, sau đó bên ngoài cũng im bặt.
Ngô Bình lấy giấy bùa từ trong tay áo ra, bắt đầu vẽ bùa Thuần Dương. Một lát sau, cả chục lá bùa Thuần Dương đã được vẽ ra. Mỗi người dán một lá trước ngực.
Sau khi dán bùa Thuần Dương, tiên lực Thuần Dương bắt đầu lưu chuyển trong cơ thể mọi người, tà khí không thể đến gần nữa.
Trương Tây Linh vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ: “Giáo chủ còn biết vẽ bùa ư?”
Ngô Bình cất bút Điểm Long, trả lời: “Biết một chút. Mỗi người dán một lá. Trong vòng một canh giờ, bùa này có thể ngăn chặn tà khí quấy nhiễu”.
Tất cả đều có bùa, không còn e sợ tà khí. Ngay cả Hoàng Tương cũng không khó chịu nữa, ngược lại còn cảm thấy rất thoải mái. Bùa Thuần Dương đã giúp thể chất của Hoàng Tương tăng cao đáng kể, mang lại lợi ích rất lớn.
Hơn một giờ trôi qua, tà khí dày đặc hơn, không còn nhìn thấy đồ vật trong phạm vi ba mét.
Ngô Bình vừa nhìn Mông Trạch vừa hỏi: “Ông Mông thấy sao rồi?”
Mông Trạch đứng dậy, kính cẩn đáp: “Giáo chủ, tôi đã hồi phục rồi”.
Ngô Bình gật đầu: “Nếu ông ra tay, liệu có thể chế ngự Hạ Cửu U không?”
Mông Trạch đáp: “Hạ Cửu U kém tôi một cảnh giới, tôi có thể chế ngự ông ta!”
Ngô Bình nói: “Hãy mau tế luyện vật này đi”.
Dứt lời, anh lấy một mũi giáo máu ra. Mũi giáo này nhuốm máu màu vàng. Ngô Bình từng nghiên cứu về loại máu này, nó có hiệu quả phá trận. Nếu nó được Địa Tiên thi triển, uy lực sẽ vô cùng khủng khiếp.