Ngô Bình: "Một trăm lẻ bảy thức đầu tiên liền mạch và kết nối hoàn hảo với nhau, nhưng ba thức cuối cùng lại rất lạc quẻ. Nó giống như đầu con ếch gắn với thân con rồng vậy".
"Đó là bởi vì ba thức cuối là do một vị Đại Thánh thêm vào", đột nhiên một giọng nói già nua từ trong đám người vọng đến.
Một lão già râu tóc bạc trắng mỉm cười đi ra. Nhìn thấy ông cụ này, Ngô Bình giật mình, bởi vì ông ta có tu vi rất cao, là một Đạo Quân!
Ngô Bình vội vàng hành lễ: "Hân hạnh được gặp Đạo Quân".
Ông lão cười ha ha và nói: "Lão già này từng là Đại tướng quân trấn giữ phía Tây của Tiên quốc, Tư Không Vũ".
Tất cả mọi người kinh ngạc, Đại tướng quân của Tiên quốc?
Mị Lan vội vàng hành lễ: "Hân hạnh được gặp Tư Không tiền bối!"
Lão già gật đầu đáp: "Không cần khách sáo, ba chiêu cuối không cần luyện đâu, chúng ta đi khảo thí lần thứ ba đi".
Ngô Bình gật đầu, sau đó tiến hành bài kiểm tra thứ ba. Phía sau anh là một nhóm người thậm chí đã từ bỏ bài kiểm tra của chính mình để xem bài kiểm tra tiếp theo của Ngô Bình.
Tư Không Vũ cũng đi theo, ông ta có vẻ rất quan tâm đến Ngô Bình.
Lần kiểm tra thứ ba tiến hành ở một đại điện khác, trong điện có một tấm bia. Tấm bia cao một trăm mét, rộng bảy mươi mét, trên bia khắc rất nhiều chữ và hình thù không rõ ý nghĩa. Đây được gọi là bia Tiên.
Để Ngô Bình tập trung vào bài kiểm tra, các đệ tử ban đầu ở trong đại điện đã được giải tán trước.
Đứng trước tấm bia, Ngô Bình liếc nhìn nó và hỏi: "Đạo Quân có biết nguồn gốc của tấm bia Tiên này không?"
Ông cụ già đáp: "Nghe nói, vào thời mà Tiên Đạo còn hưng thịnh, từ trên trời giáng xuống năm tấm bia Tiên. Hậu nhân tu hành Tiên Đạo đều là nhờ năm tấm bia Tiên này".
Đối với truyền thuyết như vậy, Ngô Bình thật sự không tin. Anh nhìn tấm bia, cố gắng lĩnh hội nội dung bên trên.
Chữ và các hình thù trên đó rất kỳ lạ, cũng không phải Tiên văn, muốn lĩnh ngộ cũng không biết bắt đầu từ đâu.
Sau khi xem xét một lúc, Ngô Bình không tìm thấy thông tin gì có giá trị, vì vậy anh đã mở mắt thấu thị để xem kỹ hơn. Khi nhìn lại, anh phát hiện ra một điều bí ẩn, hóa ra các chữ và hình thù trên tấm bia không hề tách riêng mà có mối liên kết với nhau.
Vì vậy, anh suy nghĩ về tất cả các chữ cái và hình thù đó trong đầu để sắp xếp chúng lại với nhau. Có vô số cách để sắp xếp và kết hợp những ký tự này, nhưng chỉ có một cách chính xác. Cũng may, con mắt thấu thị có thể tìm thấy mối liên hệ giữa chúng, vì vậy anh nhanh chóng thành công.
Cuối cùng, tất cả các chữ cái và hình vẽ được sắp xếp lại trong đầu Ngô Bình, tạo thành một sinh vật có hình dạng kỳ lạ. Nó há miệng và phát ra âm thanh, như thể đang nói với anh điều gì đó.
Ngô Bình suy nghĩ một lát liền hiểu ra. Muốn hiểu rõ tất cả, nhất định phải xem nốt bốn tấm bia Tiên còn lại.
Nghĩ tới đây, anh lập tức cầm bút lên, vẽ một ít ký tự và hình thù lên một tờ giấy. Tính đến nay, người đạt kết quả cao nhất trong lịch sử viết được hai mươi lăm ký tự, bốn hình vẽ.
Thành tích của Ngô Bình rõ ràng là tốt hơn nhiều, anh viết được năm mươi ký tự và hình vẽ, một lần nữa đạt điểm cao nhất trong lịch sử.