Ở chính giữa sào huyệt có một tà ma siêu cấp bán thành phẩm, nó có tư cách nhận tài nguyên cao nhất, Ngô Bình cung cấp tài nguyên cho nó trước, nó không cần mới truyền lại cho những tà ma khác.
Lại cộng thêm nó nhận được thông tin chia sẻ của Ngô Bình nên tà ma siêu cấp bán thành phẩm này phát triển rất nhanh, dần dần đã có hình người. Nói nó là người thì có phần không giống con người, ví như mắt, tai, da đều không giống với con người.
Nhưng được Thánh ý của Ngô Bình giáo hoá nên nó vừa ra đời đã có tư chất Thánh nhân. Ngày thứ hai sau khi Ngô Bình tiếp quản sào huyệt này, con tà ma siêu cấp này đã hoàn toàn lột xác biến thành Thánh thai, trong đó đang thai nghén một vị Thánh nhân!
Đến ngày thứ ba, Thánh thai bắt đầu phát sáng, một tiếng nổ vang lên, bào thai vỡ ra, một cậu bé tóc vàng, đồng tử tím bước ra từ bên trong. Nó vừa ra đời đã là Thánh nhân, khí tức mạnh mẽ, trí tuệ cái thế.
Cậu bé cứ bước một bước thì lại lớn lên một chút, đến khi cậu bé rời khỏi vách ngăn tinh thể, tới trước mặt Ngô Bình đã trở thành một cậu thiếu niên tầm mười lăm tuổi, cao gần bằng Ngô Bình.
Cậu ấy quỳ xuống đất thành kính nói: "Tham kiến Thánh Thiên!"
Vì được Ngô Bình giáo hoá, bọn họ đều tôn kính gọi Ngô Bình là chủ của Thánh Thiên Giáo, Thánh Thiên!
Ngô Bình: "Ừm. Con là tà ma đầu tiên mà ta giáo hoá, từ bây giờ tên của con là Lý Thánh Nhất".
Lý Thánh Nhất: "Cảm ơn Thánh Thiên đã ban tên!"
Ngô Bình: "Nơi này không thể cho con thêm gì nữa rồi, sau này con phải tự tu luyện thôi".
Anh gọi Kim Huyền Bạch tới rồi nói: "Chú Kim, sau này cháu giao Lý Thánh Nhất lại cho chú, để nó theo chú dẫn binh đánh trận, tăng cường trải nghiệm, nâng cao tu vi".
Kim Huyền Bạch cười nói: "Thực lực của thằng nhóc này rất mạnh, hình như là Thánh nhân hả?"
Ngô Bình đáp: "Nó không phải là Thánh nhân bình thường đâu, thực lực có thể sánh ngang với Đạo Tôn đấy ạ".
Kim Huyền Bạch vui mừng: "Tốt quá! Tôi đang thiếu cao thủ thế này đây!"
Tà ma trong sào huyệt đều được Ngô Bình giáo hoá thành Thánh đồ, nuôi bọn chúng tốn kinh khủng, mới mấy ngày mà Ngô Bình đã chịu không nổi. Thế nên anh buộc phải tới Đan Vương lâu ở giữa đại thế giới để lấy tiền.
Trước nay Đan Vương lâu làm nên ăn ra, hoá thân của Ngô Bình vẫn đang luyện đan, lại thiêm việc có đan sư như Lạc Ngưng Đan trấn giữ, thế nên việc làm ăn vẫn luôn rất thuận lợi, lợi nhuận rất cao.
Nhưng Ngô Bình vừa tới đã lấy đi hơn một nửa số tiền Đan Vương lâu kiếm được, sau đó dùng để mua dược liệu hết.
Doanh thu của Đan Vương lâu hiện nay rất ổn định, mỗi ngày chỉ thu được chừng đó tiền thôi, anh buộc phải nghĩ ra cách kiếm tiền khác, đó chính là luyện chế ra đan dược khan hiếm.
Đào Như Tuyết gần đây vẫn luôn quản lý Đan Vương lâu, thấy Ngô Bình mặt ủ mày chau thì bỗng thấy kỳ lạ: "Huyền Bình, anh đang buồn rầu đấy hả?"
Ngô Bình thở dài: "Ừ, anh thiếu tiền".
Sau đó anh nói chuyện của sào huyệt tà ma ra.
Đào Như Tuyết nghe xong cũng đau đầu: "Nuôi cả chục triệu tà ma, không tốn sao được? Hay là anh giảm bớt số lượng tà ma đi?"
Ngô Bình lắc đầu: "Bây giờ họ không còn là tà ma nữa rồi, là Thánh đồ, là lực lượng nòng cốt của Thánh Thiên Giáo trong tương lai, anh nhất định phải dốc sức bồi dưỡng họ".
Đào Như Tuyết: "Được, là Thánh đồ. Nhưng cả chục triệu Thánh đồ cũng không thể để chúng ta nuôi cả chứ, phải để họ tự lực cánh sinh mới được".