Cơ Tiên Ngữ thầm nói: “Huyền Bình, con phải cẩn thận, Yêu nô của Kiếm Đạo Quân rất lợi hại, trước khi ông chưa thành đạo đều dựa vào Yêu nô giết người”.
Ngô Bình: “Sư tôn yên tâm, mặc dù con không thể đánh lại ông ta nhưng con vẫn có thể giết Yêu nô của ông ta. Hôm nay con sẽ giúp sư tôn thở phào nhẹ nhõm, làm cho Kiếm Đạo Quận này cút khỏi pháp hội Dao Trì”.
Cơ Tiên Ngữ nói: “Ừ”.
Nói xong, Ngô Bình bình thản bước lên một đài cao hình vuông ở phía xa, đài này cao vài trăm mét, bao phủ diện tích gần mười ngàn héc ta. Nền đài là màu đỏ đậm, chính là đài sinh tử. Nếu người đến Dao Trì muốn giải quyết mâu thuẫn thì thường sẽ đến đài sinh tử quyết đấu.
Tình huống bên này làm cho Vương Mẫu chú ý, bà ta liếc sang bên này, cười nói: “Đứa bé kia là con nhà ai vậy? Hình như mới là địa tiên Động Thiên, sao lại dám quyết đấu với Yêu nô”.
Một thị nữ ở bên cạnh Vương Mẫu nói: “Vương Mẫu, người này chính là đệ tử thân truyền của Phiêu Miểu Đạo Quân kiếm tông của tiên giáo Thái Thanh, tên là Lý Huyền Bình”.
Vương Mẫu gật đầu: “Đứa trẻ này khá đấy, đợi đánh xong, cô gọi cậu ta đến, bảo tôi muốn gặp”.
“Vâng”, thị nữ nói.
Trên võ đài, một người một vượn lần lượt ngã xuống, đối mặt với con vượn khổng lồ cao ngàn mét, Ngô Bình phóng thích bản thể của mình, biến thành một con vượn cao ngàn mét, tay cầm Hoang Thiên Chiến Kích, lạnh lùng nhìn con Yêu vượn.
Một Đạo Tổ trong đám đông cười nói: “Có người đánh sinh tử này, tôi làm cái, các vị có thể đặt cược”.
Lời vừa dứt, đã có người tiến vào đặt cược, này mười tỷ, kia tám tỷ. Rất nhanh người cược cho Yêu vượn thắng đã hơn một trăm tỷ đồng Thần Long, mà người đặt cược cho Ngô Bình thắng cũng là một ngàn đồng Thần Long, số tiền này chính là số tiền Phiêu Miểu Đạo Quân đặt cược.
Đạo Tổ cười nói: “Được rồi, có thể bắt đầu”.
“Ầm!”
Con vượn khổng lồ gầm lên, vung móng vuốt sắc nhọn về phía Ngô Bình, Ngô Bình giơ Hoang Thiên Chiến Kích trong tay lên thì thấy một tia sáng lóe lên, con vượn hét lên một tiếng, một nửa cánh tay của nó bị chặt đứt.
Cảnh tượng này khiến mọi người ngơ ngác, kích pháp cao siêu quá.
Sau đó lưỡi kích xoẹt qua một đường khiến ngực của con vượn xuất hiện một vết thương cực lớn, máu chảy đầm đìa.
Con vượn vô cùng tức giận, liều mạng lao tới, mũi kích vung lên đâm vào cổ họng, con vượng né sang một bên nhưng lại cảm thấy ngực đau nhói, trái tim như bị chiến kích đâm thủng.
Sức mạnh bản nguyên đáng sợ đi vào trong cơ thể, con vượn không còn sức lực, chậm rãi ngã xuống đất rồi quỳ trước mặt Ngô Bình.
Chiến kích của Ngô Bình vung lên, con vượn nổ thành một vũng máu, chết!
Sau khi giết con vượn, anh thu lại một trăm tỷ tiền đặt cược ở phía đối diện trước, đương nhiên trong một trăm tỷ này có hai mươi tỷ là của vị Đạo Tổ đó.
Nhìn thấy Yêu nô bị giết, sắc mặt Kiếm Đạo Quân rất khó coi, ông ta biết rõ Yêu nô của mình nhất, thực lực vượt xa một số Chân Tiên cường đại. Đứa con này lại có tu vi cảnh giới Động Thiên, lại có năng lực giết chết cường giả Chân Tiên, làm thế nào cậu ta làm được?
Ngô Bình nhìn Kiếm Đạo Quân: “Kiếm Đạo Quân, ông có thể đi được rồi, tất nhiên nếu ông không chịu đi, chúng tôi cũng không còn cách”.