Thêm nửa tiếng đồng hồ trôi qua, Long Khiếu Thiên đã thích ứng với thay đổi từ thân thể, anh ta mở mắt, được Ngô Bình mời về chỗ cũ.
Vừa đi ra, Long Khiếu Thiên không nói một câu gì chỉ quỳ xuống trước mặt Ngô Bình, Ngô Bình vội đỡ anh ta dậy, nói: “Cậu Long làm gì vậy?”
Viền mắt Long Khiếu Thiên ửng đỏ, nói: “Đại ơn đại đức của cậu Ngô, Long Khiếu Thiên tôi cả đời này cũng không quên!”
Ngô Bình cười nói: “Cậu Long không cần như vậy”.
Long Khiếu Thiên: “Nếu cậu Ngô không chê, thì Long mỗ nguyện ý làm anh em với anh”.
Ngô Bình cười nó: “Đương nhiên là được”.
“Anh Ngô, tôi cảm thấy tư chất của mình đã tăng lên vượt bậc, nhưng vẫn không biết lên đến cấp bậc nào, vì vậy tôi muốn quay về gia tộc ngay, dùng tài nguyên của gia tộc tiến hành khảo nghiệm chính xác”.
Ngô Bình: “Vậy được, hy vọng lần này anh Ngô có thể khiến người ta kinh ngạc”.
Long Khiếu Thiên cười ha ha: “Anh Ngô, chuyện anh nói cứ vậy đi, tôi không so đo”.
Long Khiếu Thiên vui vẻ muốn về nhà, nói mấy câu với Ngô Bình, cũng chẳng đợi Dư Quảng Hạ mà rời đi trước.
Dư Quảng Hạ vừa kinh ngạc vừa vui mừng, cười nói: “Cậu Ngô, không ngờ anh thật sự có Bát Môn Kim Thủy Đan hoàn chỉnh, bây giờ chắc chắn Khiếu Thiên sẽ được gia tộc coi trọng, nhà họ Long từ nay cũng có hy vọng rồi! Nếu không có gì bất ngờ thì nhà họ Long chắc chắn sẽ đến nhà tạ lễ!”
Ngô Bình: “Tình hình anh thế nào rồi?”
Năm đó Dư Quảng Hạ không thể trở thành thế tử, lại nán lại hạ giới nhiều năm như vậy, lần này quay về, chỉ sợ sau này cũng không dễ sống.
Dư Quảng Hạ cười nói: “Tôi vẫn ổn. Hơn nữa không bao lâu nữa, cha tôi sẽ trao lại vị trí thế tử cho tôi”.
Ngô Bình: “Ồ?”
Dư Quảng Hạ: “Quan hệ giữa tôi và Long Khiếu Thiên rất tốt, bây giờ cậu ấy khỏe lên rồi, cha cũng không thể không cân nhắc đến quan hệ giữa tôi và cậu ấy”.
Ngô Bình gật đầu: “Vậy thì tốt”.
Dư Quảng Hạ: “Dạo này tôi cũng nghe thấy danh tiếng của cậu Ngô, bây giờ cậu Ngô đã là đệ tử trọng tâm của Thái Hoàng Giáo, nhận tam đại kiếm tôn làm vi sư”.
Ngô Bình cười nói: “Tin tức lan nhanh thật”.
“Loại chuyện xuất hiện thiên kiêu như vậy, các thế lực lớn như chúng tôi đều rất quan tâm, gia tộc tôi cũng không ngoại lệ. Đúng rồi, thập đại Tiên Giới gần đây cũng xuất hiện một kiểu tuyên truyền tin tức mới tương tự với báo chí ở giới thế tục, chúng tôi gọi là “Tiên Giới Thời Vấn”“.
Ngô Bình vừa nghe thì lập tức hứng thú, hỏi: “Là thế nào?”
Dư Quảng Hạ lấy một miếng ngọc to chừng bàn tay, ngón tay lướt bên trên, bên trên bỗng phóng ra một luồng sáng, chiếu lên không trung những hình ảnh và ký tự, chỉ là không có âm thanh.
Ngô Bình nhìn một lát, phát hiện thứ này cũng không khác gì với điện thoại, hơn nữa sử dụng cũng tiện hơn, tiên tiến hơn.
Dư Quảng Hạ thấy Ngô Bình cũng chưa từng dùng bèn cười nói: “Trong tay tôi có mấy cái, cái này tặng cho anh vậy”.
Ngô Bình: “Ồ, cám ơn”.
Dư Quảng Hạ lướt một lúc, tìm được khu vực tin tức, bên trong đầu là những chuyện xuất hiện thiên kiêu ở các Đại Tiên Giới, giới thế tục, anh ta mau chóng tìm được tin liên quan đến cậu.
Xem một lúc, cậu cười nói: “Tin này có thể tin được bảy phần”.
Dư Quảng Hạ: “Ngọc còn có thể ghi lại hình ảnh, cũng có thể chỉnh sửa thủ công ký tự và hình ảnh, ảnh chụp, gửi cho người viết tin, anh ta sẽ dựa theo mức độ quan trọng của tin tức mà đưa ra một phần thưởng nhất định”.
Ngô Bình cảm thấy thứ này cũng khá thú vị, lập tức giữ lấy.
Dư Quảng Hạ cũng phải quay về chuẩn bị cho vị trí thế tử, nói chuyện một lát rồi cáo từ.