Ngô Bình: “Cậu vẫn nên ở lại đây một thời gian đi, nhưng tôi đảm bảo với cậu là không quá lâu đâu”.
Khưu Hóa Long do dự một lúc rồi nói: “Được rồi, anh đến lấy Hư Linh Châu”.
Khi Ngô Bình đến lòng đất của cảnh giới Ỷ Thiên lần nữa, Khưu Hóa Long đã mất đi sự kiêu ngạo trước đó, thay vào đó hắn lại trở nên khá lịch sự, hắn nói: “Hư Linh Châu là một món chí bảo, tôi có được nó là nhờ may mắn, cho đến nay tôi chưa thể lĩnh hội được tác dụng thần kỳ của nó, chỉ có thể dựa vào nó để đi vào cảnh giới Thái Hư”.
Ngô Bình: “Khưu Hóa Long, Hư Linh Châu này có thể đi vào bất kỳ một vũ trụ phụ nào sao?”
Khưu Hóa Long: "Đương nhiên, nó vốn dĩ là một pháp bảo nối liền tinh thần và vật chất, hiện thực và hư ảo. Nghe nói tu vi của người chế tạo ra nó vượt ra ngoài cảnh giới Thần Thông, là một đại tài của Đạo Cảnh”.
“Đạo Cảnh?”
Khưu Hóa Long: “Đúng thế, cũng tương đương với Đạo Quân và Đại Đạo Quân bên chỗ các anh”.
Ngô Bình rất ngạc nhiên: “Ý cậu là tu vi của những người bên ngoài đó thậm chí còn kém xa chúng tôi?”
Khưu Hóa Long: “Chẳng có gì kỳ lạ cả, mặc dù các anh đang sống trong hư ảo nhưng đã phát triển rất nhiều năm, nhiều kỷ nguyên đã sinh ra vô số sự thiên kiêu, tu vi của các anh cao hơn cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Thật ra đây cũng là nguyên nhân rất nhiều cường giả tạo ra vũ trụ phụ, là để đào tạo kinh nghiệm tu hành của các sinh linh này, để nghiên cứu con đường tu hành của các anh, cuối cùng nuốt chửng các anh để tìm linh cảm”.
Ngô Bình: “Nhưng vật chất và tinh thần thì không giống nhau”.
Khưu Hóa Long nói: “Tất nhiên là khác nhau rồi. Nhưng sau Thần Thông tầng thứ năm thì phải lập ra Linh đài, Nguyên Anh sẽ ẩn náu trong đó. Anh nghĩ thử xem thời không của Nguyên Anh và vũ trụ của các anh có gì khác nhau?”
Hắn tiến đến một bước nói: “Thật ra tôi đề nghị anh nên nắm chắc trật tự cao nhất, nó được sử dụng giữa thực hư. Nếu anh có thể nắm chắc trật tự cao nhất thì sẽ có cơ hội biến hư thành thật”.
Ngô Bình: “Cảm ơn đã nhắc nhở”.
Khưu Hóa Long: “Còn nữa, thật ra vũ trụ phụ cũng có cấp bậc, tu vi của người sáng lập càng cao, cấp bậc của vũ trụ cũng sẽ càng cao. Vũ trụ Chấn Đán của anh chỉ là một vũ trụ rất bình thường trong tất cả các vũ trụ”.
Ngô Bình: “Chẳng phải trong vũ trụ Chấn Đán sẽ sinh ra trật tự cao nhất sao?”
Khưu Hóa Long: “Anh vẫn chưa hiểu sao? Sở dĩ vũ trụ Chấn Đán sinh ra trật tự cao nhất không phải vì nó mạnh thế nào mà là vì nó đã sinh ra một cường giả như anh”.
Ngô Bình như nghĩ đến gì đó: “Có phải anh biết vũ trụ phụ mạnh nhất ở đâu không?”
Khưu Hóa Long: “Điều này còn phụ thuộc vào Hư Linh Châu. Vũ trụ Chấn Đán và một phần của vũ trụ có thể kết nối với nhau, cường giả trong vũ trụ có thể qua lại với nhau. Nhưng vũ trụ phụ mạnh mẽ bị cô lập với các anh, phải nhờ vào Hư Linh Châu mới có thể đến đó được”.
Mắt Ngô Bình phát sáng: “Anh đến từ vũ trụ chính, biết đó là nơi nào không?”
Khưu Hóa Long: “Còn nhớ tu sĩ của vũ trụ chính mà tôi đã từng nói cũng sẽ lập nên linh đài không? Nơi đó là thế giới tinh thần do một cường giả Đạo Cảnh tầng chín xây nên, gọi là Đại Ngũ Hành Giới”.