Cô gái khẽ run lên, đáp: "Công tử con mắt hơn người. Tiểu nữ tên Huyễn Âm, bị hai kẻ xấu khống chế, giam giữ ở đây giúp chúng hại người".
Lý Thái Nhất: "Bọn chúng là ai?"
Huyễn Âm tiên tử nhìn về phía hai người Hầu Sinh, nói: "Hai kẻ này cũng là thuộc hạ của bọn chúng".
Hầu Sinh giận dữ: "Huyễn Âm, cô dám phản bội công tử!"
Huyễn Âm bình thản nói: "Hầu Sinh, mở mắt mà nhìn cho rõ. Các vị công tử đây mạnh hơn nhiều so với chủ nhân của anh. Theo phán đoán của tôi, lai lịch của họ cũng không thuộc hàng mà anh có thể động tới được. Mau đi báo với chủ nhân của anh nhanh chóng tới đây tạ tội, nếu không đến lúc hối hận thì cũng đã muộn".
Hầu Sinh đảo mắt, đáp: "Huyễn Âm, sau lưng công tử là cả gia tộc họ Khắc hùng mạnh đấy!"
Huyễn Âm tiên tử cười lạnh: "Vậy sao? Vậy thì anh càng phải đi thông báo".
Hầu Sinh: "Được, nếu cô có gan thì đừng có trốn!"
Nói rồi hắn quay lưng định đi khỏi đó, nhưng Lý Dật đã kéo hắn lại, lạnh lùng nói: "Dám lừa gạt bọn tôi, nếu không trừng phạt anh thì sau này anh sẽ còn hại người".
"Rắc!"
Lý Dật vươn tay ra vỗ một cái, đánh gãy mười mấy cái xương của Hầu Sinh khiến hắn đau toát mồ hôi lạnh, kêu lên thảm thiết.
"Tố Nương" bên cạnh thì sợ mất hồn mất vía, vội vã xua tay: "Việc không liên quan đến tôi, là Hầu Sinh ép tôi làm. Nếu tôi không nghe lời sẽ bị hắn đánh".
Lý Dật nhìn cô ta, nói: "Tạm thời tha cho cô".
Sau khi Hầu Sinh lết đi khỏi đó, Huyễn Âm tiên tử bước tới vái một cái, nói: "Các vị công tử, Huyễn Âm trên người có cấm chế. Tất cả những chuyện trước đây đều là do bất đắc dĩ, xin các công tử bớt giận".
Lý Thái Nhất: "Cấm chế này rất đơn giản, tôi giải giúp cô". Nói rồi, cậu vỗ nhẹ vào vai Huyễn Âm tiên tử. Lập tức, một lực đạo mạnh mẽ đi vào trong cơ thể cô. Huyễn Âm nghe thấy một tiếng "rắc", sau đó đạo cấm chế trước nay khống chế cô đã hoàn toàn biến mất!
Huyễn Âm tiên tử vừa kinh ngạc vừa vui mừng, nói: "Đa tạ công tử ra tay tương trợ".
Lý Thái Nhất tính tình vô cùng cẩn trọng, hỏi: "Tiên tử, 'công tử' mà Hầu Sinh nhắc tới là kẻ nào?"
Huyễn Âm tiên tử: "Bọn họ là thế lực mạnh nhất thành Cực Lạc. Một người là Phó công tử, một người là An công tử, đằng sau họ là hai thế lực lớn của Tiên giới: nhà họ An và nhà họ Phó. Hai gia tộc này vốn hành sự lỗ mãng, ngỗ ngược. Bởi vì bọn họ đều là thuộc hạ của nhà họ Quản".
Lý Thái Nhất: "Nhà họ Quản này lại là thế lực nào vậy?"
Huyễn Âm tiên tử: "Nhà họ Quản có đứa con gái được gả làm thiếp cho Thiên Đỉnh Đại Đế".
Lý Dật nghe xong chép miệng: "Tôi còn tưởng là nhân vật lớn nào, hoá ra chỉ là một thê thiếp".
Trong mắt mấy anh em Lý Dật thì Thiên Đỉnh Đại Đế kia chẳng là cái đinh gì, còn thua bố họ nhiều.
Huyễn Âm cười khổ: "Mặc dù chỉ là thê thiếp nhưng đế quốc Thiên Đỉnh ngày càng lớn mạnh, giờ đã chiếm hơn một nửa diện tích đại lục Hồng Hoang, dưới trướng còn có rất nhiều cao thủ nên không kẻ nào dám thách thức quyền lực của Thiên Đỉnh Đại Đế".
Lý Thái Nhất: "Nhưng hai tên đó cũng đâu phải là Thiên Đỉnh Đại Đế cơ chứ".