Ngô Bình đã hiểu biết thêm một chút về hành cung của mình ở nước Ngô, bèn theo Lưu Dịch Phong về Thiên Địa kiếm tông. Trong vô số phòng ốc ở Thiên Địa kiếm tông, có một đại điện rất rộng lớn, tên là Thiên Địa kiếm cung. Đây chính là nơi ở và tu luyện của tông chủ La Thiên Tướng.
Lúc này, Ngô Bình đã đến Thiên Địa kiếm cung, La Thiên Tướng và bốn đệ tử đang chờ anh. Sau khi đưa anh đến đây, Lưu Dịch Phong lui xuống. Trong cung điện rộng rãi chỉ còn sáu người họ.
“Sư tôn”, Ngô Bình tiến lên hành lễ.
La Thiên Tướng cười ha ha: “Đồ đệ, đây là bốn vị sư huynh của con. Bọn họ đều lớn tuổi hơn con rất nhiều. Người nhỏ nhất cũng đã được ta nhận cách đây hơn một trăm năm rồi. Bây giờ bọn họ đã là trưởng lão của Thiên Địa kiếm tông”.
Ngô Bình chắp tay trước bốn người: “Kính chào bốn vị sư huynh”.
Tuy bốn người họ không còn trẻ tuổi nhưng ngoại hình đều chỉ trông như độ đôi mươi. Người dẫn đầu mặc áo tím, đội mũ ngọc, cười bảo: “Sư đệ, anh là Đới Hạo Tông, hiện là thượng trưởng lão của Thiên Địa kiếm tông”.
Một người khác mặc đồ trắng mũ trắng, để hai sợi râu đen, phóng khoáng ung dung cười nói: “Sư đệ, anh là Hoàng Kim Tàm, đồ đệ thứ hai của sư tôn, cũng là thượng trưởng lão của Thiên Địa kiếm tông”.
Hai người còn lại, một người tên Hoa Nguyên Cát, một người tên Tả Kỳ Phong. Cả hai đều mặc quan phục của Tiên Đình và là thiếu khanh của Tiên Đình.
La Thiên Tướng cười bảo: “Bốn sư huynh các con sau này phải chiếu cố sư đệ một chút. Tư chất của Tiểu Bình rất tốt, thành tựu sau này chắc chắn sẽ vượt xa ta”.
Cả bốn người đều kinh ngạc. La Thiên Tướng đã trở thành tông chủ, năm xưa được gọi là thiên tài nghìn năm có một của Thiên Địa kiếm tông. Không ngờ vị sư đệ này còn là thiên tài vượt cả sư tôn!
Đới Hạo Tôn cười nói: “Sư đệ à, tầm nhìn của sư tôn là ‘độc’ nhất đấy. Sư tôn đã nói vậy thì tương lai cậu chắc chắn sẽ là nhân vật tầm cỡ của Tiên Giới, biết đâu còn dẫn dắt Thiên Địa kiếm tông trở thành thế lực siêu cấp. Đến lúc ấy, sư huynh bọn anh cũng được thơm lây từ cậu rồi”.
Ngô Bình vội đáp: “Đại sư huynh quá lời rồi. Em vẫn chưa có năng lực ấy đâu, sau này vẫn phải nhờ các sư huynh dìu dắt”.
Lúc này Ngô Bình chợt nghĩ đến tiên điện Thiên Võ. Thế lực siêu cấp thì sao, trở thành Đạo Quân thì sao? Chẳng phải cũng diệt vọng ngay ư?
Hoàng Kim Tàm bảo: “Sư đệ quá khiêm tốn rồi. Năm xưa, sau khi nhận bốn sư huynh bọn anh, sư tôn đã nói rằng sẽ không nhận đồ đệ nữa, dạy đồ đệ quá mệt, còn bọn anh thì chẳng biết phấn đấu. Ha ha, ngờ đâu hơn một trăm năm sau, sư tôn lại thu nạp cậu. Điều này chứng tỏ tư chất của sư đệ ít nhất phải ở cấp bậc thiên kiêu!”
La Thiên Tướng cười ha ha: “Kim Tàm, lần này bị con nói trúng rồi. Tư chất của Tiểu Bình tuyệt đối không thua kém thiên kiêu của thế lực siêu cấp”.
Bốn người đưa mắt nhìn nhau. Hoa Nguyên Cát hỏi: “Năm nay sư đệ bao nhiêu tuổi, hiện ở mức tu vi nào vậy?”
Ngô Bình đáp: “Thưa ba vị sư huynh, em hai mươi ba tuổi, tu vi vừa đạt đến cảnh giới Thần Biến”.
Tả Kỳ Phong cười bảo: “Quả nhiên là thiên tài. Năm hai mươi ba tuổi, anh vẫn chỉ là một Nhân Tiên cỏn con thôi”.
La Thiên Tướng hỏi: “Các con có biết Tiểu Bình đã mất bao lâu để tu luyện đến tầng sáu của Thiên Địa Kiếm Quyết không?”
Hoàng Kim Tàm bày tỏ: “Tầng thứ sáu ấy ạ? Năm xưa con mất đến hơn ba năm, sau đó còn mắc kẹt ở tầng sáu rất nhiều năm, đến khi ba mươi bảy tuổi mới đột phá”.
La Thiên Tướng nói: “Tiểu Bình mất khoảng một tháng. Ừm, chuyện này cũng đã được một thời gian rồi. Hiện giờ có lẽ Tiểu Bình đã có đột phá mới”.
Ngô Bình đáp: “Thưa sư tôn, con đã đột phá đến tầng thứ tám”. Thật ra anh đã đột phá đến tầng mười rồi.
Tất cả đều nhìn nhau. Mới một, hai tháng mà đã tu luyện đến tầng tám, tư chất của vị sư đệ này quá nghịch thiên!
La Thiên Tướng bảo: “Tiểu Bình, nguồn lực của Thiên Địa kiếm tông khá ổn. Chỉ cần con đủ xuất sắc, Thiên Địa kiếm tông có thể bồi dưỡng con thành Đại La Kim Tiên!”
Ngô Bình hỏi: “Sư tôn, con nghe nói Tiên Đình muốn kiểm soát cả đại thế giới Huyền Hoàng?”
Lặng im vài giây, La Thiên Tướng nói: “Xu thế tất yếu, khó lòng tránh được, chúng ta chỉ có thể chuẩn bị trước. Ta đã sắp xếp ở Hạ giới để chừa một con đường lui. May mà chúng ta có một thiên kiêu như con, tương lai nếu phải mặc cả với Tiên Đình cũng sẽ có lòng tin hơn”.