Bây giờ, Lý Vân Đẩu là hội trưởng của tổng thương hội Đông Nam Á, ngoài ra còn đứng đầu thương hội Vân Đông, tài sản như núi, dù đã cao tuổi nhưng sức khoẻ vẫn dồi dào.
Một lát sau, Ngô Bình quay lại, Lý Niệm Tổ nói với anh: “Tiểu Bình, tháng sau là ông nội thượng thọ, chúng ta phải chuẩn bị trước”.
Ngô Bình cười nói: “Thế ạ? Đến lúc đó, chúng ta phải làm thật to ông nhé!”
Lý Vân Đẩu vội xua tay: “Thôi, mở tiệc nội bộ trong gia đình thôi là được rồi”.
Lý Đông Hưng cười nói: “Thế sao được ạ, tiệc mừng thọ của bố sao có thể làm qua loa được”.
Lý Gia Ninh: “Đúng đấy ạ, chúng ta phải mở tiệc ở Vân Đông, phải cho cả dòng tộc Lý thấy được khí thế của chi nhà mình”.
Lý Thị là một dòng tộc lớn ở Vân Đông, bố của Lý Vân Đẩu hay ông cố của Ngô Bình đã có tới năm bà vợ và 13 người con trai. 13 người con trai này lại lấy vợ sinh con và phát triển riêng rẽ, hầu hết đều có thành tựu và địa vị lớn trong xã hội.
Nhắc tới dòng tộc Lý, Lý Vân Đẩu như có điều suy nghĩ rồi nói: “Gia Ninh, ý của con là mượn cơ hội này để điều chỉnh lại cả dòng tộc ư?”
Lý Gia Ninh nói: “Tính ra thì bố là người có thành tựu lớn nhất trong dòng tộc Lý, nhưng trưởng tộc lại có suy tính riêng, chưa bao giờ hỏi ý kiến bố về bất kỳ chuyện gì. Tiệc mừng thọ lần này chúng ta phải làm thật to, để họ biết được địa vị của bố ở giới thương nhân và Vân Đông”.
Lý Đông Hưng cũng gật gù: “Con đồng ý với ý kiến của em gái”.
Ông ấy ngập ngừng một chút rồi nói tiếp: “À, hôm trước con có nhận được thiệp mời họp của dòng tộc, nhà mình có đi không ạ?”
Ngô Bình hỏi: “Chú hai, buổi họp gì vậy ạ?”
Lý Đông Hưng: “Tiểu Bình, buổI họp này là nơi mọi người trong gia tộc trao đổi tài nguyên, đồng thời là bước khởi động cho đại hội dòng tộc”.
Lý Gia Ninh: “Trong bữa tiệc này, mọi người sẽ chọn ra vài ứng cử viên cho đại hội dòng tộc được tổ chức vào sáu tháng sau, đồng thời chọn ra tông chủ và tông lão mới”.
Ngô Bình có vẻ kinh ngạc hỏi: “Cô ơi, thành viên của nhà họ Lý mình trên cả thế giới phải đến vài chục triệu cô nhỉ?”
Lý Gia Ninh cười nói: “Dòng tộc nhà mình lớn lắm, nếu tính cả thế giới thì phải hơn trăm triệu người. Đương nhiên đó là tính cả các chi nhỏ. Ví dụ như đại hội mà chúng ta tham dự kia chủ yếu là chi nhà họ Lý ở triều Đường, tính sơ sơ cũng phải trên chục triệu người”.
Ngô Bình: “Thế thì quy mô của đại hội phải lớn lắm, ngần ấy người thì bằng dân số của nước Gallia rồi còn gì”.
Lý Đông Hưng: “Đúng thế, cho nên đại hội này vô cùng quan trọng, ba năm được tổ chức một lần. Ai được phát ngôn ở đó đều là các nhân vật lớn tấm cỡ thế giới, à mà có cả người tu hành nữa đấy”.
Ngô Bình: “Chú hai, ý của hai cô chú là chúng ta cũng phải tham gia đại hội của dòng tộc ạ?”
Lý Đông Hưng: “Nếu được thì đương nhiên phải tham gia chứ. Tiểu Bình, thật ra với địa vị hiện giờ của cháu thì hoàn toàn có thể trở thành một tông lão của dòng tộc”.