Lạc Mộng Trần cười đáp: "Hai việc này đâu có mâu thuẫn, quan hệ của chúng ta chỉ là giả, không phải vợ chồng thật".
Ngô Bình thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt".
Lạc Mộng Trần mời Ngô Bình đi vào căn phòng phía trong. Người hầu trong đó dâng trà lên, Lạc Mộng Trần tự tay rót cho Ngô Bình, nói: "Ngô Bình tiên sinh, chúng ta nói chuyện đầu tư đi. Khoản đầu tư bảy trăm tỷ có rót vào lĩnh vực nào cũng có thể tạo nên một cơn chấn động. Vậy nên chúng ta phải lên kế hoạch cẩn thận".
Lạc Mộng Trần gật đầu nói tiếp: "Tốt nhất nên mua những thứ có thể thay đổi giá trị, ví dụ như thu mua một số công ty có tiền đồ phát triển, hoặc thành lập một quỹ đầu tư thiên thần".
Nói đến đầu tư, Ngô Bình vốn đã có dự định đang ấp ủ: "Đầu tư thiên thần không tệ, nhưng cụ thể cần làm gì?"
Lạc Mộng Trần: "Sau khi chúng ta kết hôn, tôi sẽ tiếp tục đổ vốn bảy trăm tỷ vào công ty đó. Đợi sau khi chúng ta ly hôn tôi sẽ tuyên bố tặng lại toàn bộ tài sản cho anh. Ở nước của anh, chuyển nhượng tài sản giữa vợ và chồng không cần đóng thuế".
Ngô Bình: "Vậy được, tôi sẽ nhanh chóng thành lập công ty đầu tư. Nhưng chuyện chúng ta kết hôn tuyệt đối không được truyền ra bên ngoài".
Ai ngờ, Lạc Mộng Trần lắc đầu đáp: "Ngô Bình, việc chúng ta kết hôn bắt buộc phải công bố rộng rãi, thậm chí là tổ chức vô cùng hoành tráng. Bởi sau lưng tôi còn có tập đoàn tài chính Sanyo, tôi không thể âm thầm đi lấy chồng. Chúng ta phải tổ chức hôn lễ long trọng ở Đông Doanh, đến lúc đó rất nhiều người nổi tiếng sẽ tham gia".
Ngô Bình sợ hết hồn. Vốn anh định âm thầm làm giấy tờ kết hôn giả, lấy được tiền rồi thì âm thầm ly hôn. Anh đâu có biết mọi chuyện lại phức tạp đến vậy?
Sắc mặt anh trở nên vô cùng khó coi: "Lạc Trường Sinh chưa từng nhắc vấn đề này với tôi".
Lạc Mộng Trần cười đáp: "Ngô Bình, mặc dù việc kết hôn cần tổ chức long trọng và hơi phức tạp một chút nhưng cũng chỉ mất vài ngày, nhiều nhất là một tuần là chúng ta có thể về nước rồi".
Ngô Bình xua tay: "Không được, chuyện này cần phải bàn lạc kỹ hơn".
Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, một người đàn ông cao to đứng ở cửa hằn học nhìn Ngô Bình.
Người này chính là người thanh niên dạy võ khi nãy.
Lạc Mộng Trần mặt lộ vẻ giận dữ, nói bằng tiếng Đông Doanh: "Lui xuống!"
Nhưng người đàn ông đó vẫn đứng im không động đậy. Hắn ta chỉ vào mặt Ngô Bình, gầm lên: "Thằng khốn, Aoki Tsuyoshi tao muốn thách đấu mày!"