Hoàng Thất Lang nghĩ bụng, sao vị đại tông sư này nhiều chuyện thế nhỉ? Nhưng anh ta vẫn đáp: “Thế thì không ạ, trong số các anh em, chỉ có tôi tên Thất Lang”.
Ngô Bình bảo: “Hoàng Thất Lang, sau này anh sẽ làm việc cho tôi. Tôi có thể đảm bảo an toàn cho người nhà anh. Bây giờ anh hãy nói cho tôi biết ông chủ của anh là ai, thế lực đứng sau ông chủ anh là gì?”
Hoàng Thất Lang gật mạnh. Bây giờ anh ta không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể nghe lời Ngô Bình.
“Đại tông sư, ông chủ tôi là một nhân vật lớn ở Thạch Thành, có lẽ anh cũng biết”, Hoàng Thất Lang trả lời.
Ngô Bình nói: “Ồ? Nói ra nghe xem”.
“Mạnh Hồi Phong”, Hoàng Thất Lang đáp.
Ngô Bình nhướng mày. Tất nhiên anh biết Mạnh Hồi Phong. Đây là đệ tử Võ Đang, cương khí Thái Thanh vô cùng lợi hại, đến Chu Phật Sinh còn phải nể mặt vài phần.
“Mạnh Hồi Phong hình như không phải ở cảnh giới Thần nhỉ?”, anh hỏi.
Hoàng Thất Lang lắc đầu: “Mạnh Hồi Phong vẫn luôn che giấu thực lực của mình. Thật ra Mạnh Hồi Phong đã là cao thủ Tiên Thiên từ lâu rồi, người ngoài không biết thôi”.
Ngô Bình nói: “Tiên Thiên ư? Người này che giấu kỹ đấy”.
Hoàng Thất Lang tiết lộ: “Không chỉ vậy, Mạnh Hồi Phong còn tu luyện tà công”.
Ngô Bình giật mình hỏi: “Tà công gì?”
Hoàng Thất Lang: “Tôi đã tận mắt chứng kiến Mạnh Hồi Phong vung chưởng lên không trung, gió âm u rít lên, có tiếng gào khóc thê lương. Có lần khác thì thấy Mạnh Hồi Phong luyện công trước một đống xương trắng”.
Ngô Bình trầm tư: “Vậy anh có biết thế lực đứng sau Mạnh Hồi Phong không?”
Hoàng Thất Lang lắc đầu: “Cái này thì không rõ. Mạnh Hồi Phong sẽ không để tôi tiếp xúc với người phía trên, có chuyện cần mới ra lệnh cho tôi”.
Nghe đến đây, Diệp Huyền cất tiếng: “Tiền bối, đối phương cũng là Tiên Thiên, chuyện này có cần xử lý nữa không?”
Ngô Bình đáp nhẹ: “Tất nhiên là có. Tôi phải đến Thạch Thành gặp Mạnh Hồi Phong!”
Hoàng Thất Lang có vẻ lo lắng, Ngô Bình biết anh ta đang lo cho người nhà nên nói: “Hoàng Thất Lang, bảo người nhà anh chuyển lên huyện đi”.
Hoàng Thất Lang thở dài rồi nói: “Đại tông sư, Mạnh Hồi Phong luôn cho người theo dõi người thân của tôi”.
“Thế này đi”, Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Tôi nay tôi sẽ đến Thạch Thành để cứu người nhà anh”.
Hoàng Thất Lang mừng rỡ: “Cảm ơn đại tông sư!”
Ngô Bình: “Anh hãy đi thông báo cho Mạnh Hồi Phong là mọi