Vị sư huynh đó gật đầu: “Cũng chỉ còn cách đó mà thôi, chỉ là lúc nãy sao đệ lại để hai người đó nhìn thấy bọn đệ?”
Người đàn ông lớn tuổi cười nham hiểm, nói: “Với sự sáng suốt của môn chủ, nhất định ông ấy sẽ tiếp tục điều tra, thế nên chúng ta nhất định phải dàn dựng sẵn câu chuyện, chúng ta chỉ việc nói chuyện này có liên quan với hai người đó. Hai người, một người có tu vi ngang đệ, người kia cũng là Nhân Tiên, căn cốt cực phẩm, chắc đã từng uống vài loại dược quý. Có điều, trên người bọn họ không có biểu tượng tông môn rõ ràng, chắc là tự tu. Với nhiều điều kiện tốt như vậy thì giá họa cho bọn họ là chuyện không thể hợp lý hơn”.
Sư huynh nói: “Ừ. Đến lúc đó chúng ta sẽ giao tranh vẽ của hai người đó cho môn chủ, nói bọn họ uống đan dược, vậy thì bọn họ có trăm cái miệng cũng cãi không lại”.
Ngô Bình vẫn chưa biết tự dưng mình lại bị người không quen biết ám hại. Lúc bọn họ đến một khu rừng yên tĩnh thì Thần Chiếu mới dừng lại.
Cuối cùng anh cũng không kiềm được hỏi: “Ông Thần, tại sao người vừa nãy muốn giết đồ đệ của mình?”
Thần Chiếu: “Không biết nữa, nhưng tên này cố tình giết người trước mặt chúng ta rõ ràng là muốn vu oan giá họa, không có ý gì tốt lành”.
Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: “Với kinh nghiệm của tôi, chắc hai người đó đã luyện đan thất bại, làm nổ lò luyện đan rồi, cái đó gọi là nổ lò”.
Thần Chiếu ngây ra: “Nổ lò?”
Ngô Bình gật đầu: “Đúng vậy, là nổ lò! Vì tôi ngửi thấy mùi của mấy loại linh dược từ trên người họ. Nếu tôi đoán không nhầm thì thứ mà bọn họ muốn luyện chế rất có khả năng là đan dược cao cấp giúp Địa Tiên cấp cao đột phá, giá rất cao. Thông thường năng lượng của đan dược cấp cao rất mạnh, khống chế không tốt thì rất dễ nổ”.
Thần Chiếu vội hỏi: “Chủ nhân, loại đan dược mà cậu nói tầm cấp độ nào?”
Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: “Tôi nghĩ chắc đến chín phần là đan dược có ích cho cả chân quân. Thường thì dược liệu loại đan được này sử dụng rất đáng giá.
Thần Chiếu rất tinh quái, ông ấy suy ngẫm một lúc rồi nói: “Tôi hiểu rồi, chắc tên Địa Tiên đó luyện đan gặp vấn đề nên mới đổ lỗi cho đệ tử của mình. Ông ta làm như thế chứng tỏ ông ta thuộc một thế lực nào đó, vì sợ bị thế lực đó trừng phạt nên mới phải làm như vậy”.
Ngô Bình hỏi: “Có thể đoán được ông ta thuộc thế lực nào không?”
Thần Chiếu lắc đầu: “Khó nói lắm, rất nhiều thế lực có năng lực nuôi dưỡng thầy luyện đan, thậm chí còn có một số thế lực chuyên luyện đan nữa”.
Ngô Bình: “Xem ra ông ta là một thầy luyện đan, có điều kỹ thuật luyện đan quá tệ, luyện hỏng cả lô đan dược quý. Có điều, chuyện này có liên quan gì đến chúng ta? Sao lại nói vu oan giá họa?”
Thần Chiếu đáp: “Chủ nhân vừa đến Địa Tiên Giới, không biết sự tàn khốc ở đây. Nếu tôi đoán không nhầm thì sau khi người đó quay về nhất định sẽ đổ hết tội lỗi cho đệ tử của mình. Còn chúng ta thì rất có khả năng sẽ bị kéo vào, chẳng hạn ông ta có thể nói chúng ta là người đứng sau sai khiến đệ tử đó của ông ta”.
Ngô Bình trợn to mắt, giận dữ nói: “Chúng ta sai khiến sao? Ông ta có thể tùy tiện vu oan giá họa cho người khác vậy sao?
Thần Chiếu bình thản đáp: “Chủ nhân, có thể cậu không để ý, căn cốt của cậu cực kỳ tốt, lộ hẳn ra ngoài. Tình trạng này cực kỳ giống với trạng thái vừa