Ngô Bình như có điều suy nghĩ: “Ông nói tôi nghe thử nhiệm vụ đi”.
Viên Khắc Hiếu nghiêm túc nói: “Chúng tôi đại diện cho lợi ích chung của một số người. Sau khi linh khí hồi phục, chúng tôi rất khó đảm bảo tiếp tục duy trì lợi ích. Nhưng hiện giờ, chúng tôi vẫn có rất nhiều tài nguyên và quyền lực mạnh”.
Ngô Bình gật đầu: “Điều này thì tôi biết”.
Viên Khắc Hiếu: “Vì thế chúng tôi cần tìm vài người đại diện cho lợi ích, sau đó tiếp tục duy trì lợi ích cho chúng tôi trong tương lai”.
Ngô Bình: “Ông nói về lợi ích của tôi trước đi, nhiệm vụ để sau”.
Viên Khắc Hiếu: “Lợi ích là cậu sẽ được sức mạnh quốc gia bồi dưỡng, cần tài nguyên gì thì chúng tôi sẽ cung cấp tài nguyên ấy, cần ai thì chúng tôi cũng cho. Tóm lại, chỉ cần là những việc có lợi cho sự phát triển của cậu thì chúng tôi sẽ đồng ý hết”.
Ngô Bình: “Thời gian là bao lâu?”
Viên Khắc Hiếu: “Chúng tôi chỉ có thể hỗ trợ cậu trong thời gian vàng là từ ba đến năm năm. Một khi linh khí hoàn toàn hồi phục, những gì chúng tôi có thể hỗ trợ cậu sẽ bị hạn chế”.
Ngô Bình: “Đến lúc đó, tôi phải làm gì cho các ông?”
Viên Khắc Hiếu: “Tuy khi ấy, địa vị của chúng tôi sẽ thấp hơn nhiều, nhưng vẫn là một thế lực không thể coi thường. Còn cậu thì chắc chắn đã mạnh lắm rồi, chúng tôi sẽ nhờ cậu làm giúp vài việc”.
Ngô Bình: “Bây giờ, tôi có vài câu hỏi”.
Viên Khắc Hiếu: “Cậu nói đi, nếu biết tôi sẽ trả lời”.
Ngô Bình: “Người đại diện cho lợi ích của các ông không chỉ có mình tôi đúng không?”
“Đúng, hiện giờ chúng tôi đang tìm người hợp tác, nhưng thầy Ngô là người xuất sắc nhất, dẫu sao cũng chỉ có mỗi cậu là võ tông truyền kỳ. Vì thế, tài nguyên của chúng tôi sẽ ưu tiên cho cậu, ít nhất cậu sẽ nhận được 60 phần trăm tài nguyên”.
Ngô Bình gật đầu: “Câu hỏi thứ hai, chắc các ông có đông người lắm đúng không?”
Viên Khắc Hiếu: “Tôi chỉ có thể nói chúng tôi là thế lực mạnh nhất ở khu vực, các thế lực khác cũng rất mạnh, nhưng không thể đối đầu với chúng tôi được”.
Ngô Bình: “La Đạo Nhất là người của các ông à?”
“Đúng”, Viên Khắc Hiếu đáp: “Vì thế chúng tôi mới tìm đến thầy Ngô”.
Ngô Bình: “Trước khi tôi mạnh hẳn lên, các người chưa cần tôi làm gì đúng không?”
“Cái này thì trước khi cậu trở thành Chân Quân, chúng tôi sẽ cố hết sức không dùng đến sức mạnh của cậu”, ông ấy nói.
Ngô Bình: “Nam Viện được đối thủ của các ông nâng đỡ à?”
Viên Khắc Hiếu: “Đúng”.
“Tôi đã hiểu được đại khái rồi, mấy hôm nữa tôi sẽ tranh vị trí võ lâm chí tôn, các ông có năng lực giúp tôi ngồi vững vị trí này không?”
Viên Khắc Hiếu: “Chỉ cần thầy Ngô giành được ngôi vị ấy, chúng tôi sẽ giúp cậu ổn định vị trí! Sau đó, chúng tôi sẽ có thêm nhiều hành động giúp cậu nắm vững quyền hành”.
Ngô Bình: “Ý ông là tôi có thể trở thành thống đốc ư?”