Nha hoàn nào đã gặp chuyện thế này nên lập tức sợ tái mặt rồi nói: “Tiểu nữ nói, tiểu thư không phải Lạc Ngưng Đan, mà là Lạc Châu - em gái của Lạc Ngưng Đan ạ”.
Trình Vân Kiệt gào lên: “Tiện nhân, cô dám lừa tôi, mau cho tôi xem mặt thật ngay”.
Lạc Châu run lên, không dám nói gì.
Ngô Bình cười nói: “Muốn xem mặt thật của cô ta thì dễ mà”.
Anh đi tới gần Lạc Châu rồi vung tay lên, Lạc Châu hét lên đau đớn, thần hôn bay ra, thể xác bên ngoài xuất hiện những phù văn quỷ dị.
Ngô Bình liếc nhìn rồi nói: “Đây là bí thuật đánh cắp thể xác và tu hành của người khác, chắc anh cũng nhìn ra rồi”.
Trình Vân Kiệt không chút nghi ngờ mà bắt lấy thần hồn của Lạc Châu, sau đó luyện hoá bằng chân hoả để tiêu diệt hình thần của cô ta.
Lạc Châu hét lên: “Chị cứu em với!”
Lạc Ngưng Đan có vẻ không nỡ nên định tiến lên ngăn cả, nhưng thần hồn của Lạc Châu đã hoá thành tro bụi, còn cô ta thì đã chết.
Ngô Bình cất da thịt của Lạc Ngưng Đan đi rồi cười nói: “Lạc Đan, chị đã trả thù được rồi, chúng ta đi thôi”.
“Đi? Cậu nghĩ mình đi được à?”
Tam phu nhân cười lạnh nói.
Ngô Bình cau mày: “Các người định giữ chúng tôi lại ư?”
Tam phu nhân lạnh giọng nói: “Tuy Lạc Châu là giả mạo, nhưng người ngoài đều biết Lạc Ngưng Đan đã gả vào nhà họ Trình. Vậy mà các người dám quấn quýt xuất hiện trước mặt bao người, thế người ta sẽ đánh giá nhà tôi sao đây? Hai người cũng hãy dùng cái chết để đền tội đi”.
Ngô Bình nhìn người phụ nữ đó rồi hỏi: “Bà có chắc muốn giết chúng tôi không?”
Tam phu nhân: “Có, các người chết chắc rồi, người đâu!”
Lúc này, có hai cao thủ tiến vào, họ đều có tu vi Đạo Tôn, hơn nữa ai cũng cầm pháp bảo lợi hại.
Trình Vân Kiệt chợt nói: “Mẹ, Lạc Ngưng Đan là cao thủ luyện đan, giết thì tiếc quá”.
Tam phu nhân: “Giữ nó lại thì mặt mũi nhà ta để đi đâu?”
Trình Vân Kiệt: “Mình có thể tuyên bố với bên ngoài là đã giết cô ta rồi”.
Tam phu nhân ngẫm nghĩ rồi nói: “Thế cũng được”.
Ngô Bình lắc đầu: “Các người tưởng chúng tôi là gì mà muốn giết là giết hả?”
Trình Vân Kiệt lạnh giọng nói: “Xử lý thằng này trước”.
Hai cao thủ cùng ra tay, nhưng họ vừa cất bước thì đã khựng lại. Ngô Bình tiên lại gần rồi cầm lấy pháp bảo của họ, sau đó đập vào mi tâm của mỗi người.
Đoàng!
Hai người đó nổ banh xác, hình thần đã bị tiêu diệt.
Sau đó, Ngô Bình đi tới gần Trình Vân Kiệt và tam phu nhân rồi giơ tay điểm vào mi tâm của họ, cơ thể của hai người đó vặn vẹo rồi thu lại nhỏ xíu.
Cuối cùng, anh đã thi triển tài năng để phong ấn vào họ không gian hai chiều.
Những người khác sợ quá đều đứng yên bất động.