Lý Đông Hưng: “Ừm, nghe nói còn là Tiên Nhân của thế lực lớn”.
Nói rồi, ông ấy đưa một tờ giấy cho Ngô Bình. Anh đọc qua thì thấy đó là tờ sắp xếp hành trình và mục đích của đại hội dòng tộc.
Ngày đầu tiên của đại hội, mỗi thành viên của Lý Thị có thể kéo phiếu cho mình. Ai thân quen với nhau thì có thể mở tiệc chiêu đãi nhau để cùng kéo phiếu.
Ngày thứ hai, người tham gia đại hội sẽ tiến hành bỏ phiếu để chọn ra một trăm nhân vật quan trọng cho Lý Thị. Lúc bỏ phiếu, mỗi người cầm ba phiếu, cuối cùng 100 người có phiếu bầu cao nhất sẽ đắc cử.
Ngày thứ ba, 100 người được chọn sẽ tham gia một cuộc họp quan trọng để chọn ra 12 quản lý. Các quản lý này sẽ trở thành người đưa ra sách lược cho dòng tộc.
Ngày thứ tư, 100 người được chọn, 12 quản lý và cả các thành viên bình thường của Lý Thị sẽ cùng chọn ra tông chủ của dòng tộc. Trong đó một phiếu của tốp 100 sẽ bằng mười phiếu của thành viên bình thường, còn một phiếu của quản lý sẽ bằng một trăm phiếu của thành viên bình thường. Trong đó các thành viên bình thường chỉ có một phiếu.
Cuối cùng, ai nhận được nhiều phiếu bầu nhất thì sẽ trở thành tông chủ của Lý Thị. Tông chủ có quyền hạn cao nhất, có quyền bác bỏ tất cả quyết sách. Hơn nữa, tông chủ có thể tuyển thêm quản lý và xây dựng các chức vụ rất quan trọng.
Đọc xong, Ngô Bình nói: “Đây cũng chỉ là trò chơi của người có tiền có quyền thôi, người bình thường đi cũng chẳng để làm gì”.
Lý Đông Hưng: “Đúng thế, may mà nhà mình có cháu, không thì chắc còn chẳng lọt nổi tốp 100”.
Ông ấy nói tiếp: “Huyền Bình, cháu đọc nốt mặt sau đi”,
Ngô Bình lật ra mặt sau thì thấy vẫn còn nội dung khác, đại khái là tất cả thành viên của Lý Thị trên toàn thế giới đều có thể tham gia môn phái của Lý Thị, vào đó rồi thì sẽ được môn phái bảo vệ.
Ngô Bình: “Họ định biến Lý Thị thành một môn phái tu hành à?”
Lý Đông Hưng: “Chú cũng nghe họ bàn nhau thế. Huyền Bình, họ đã tính hết cho tương lai rồi, chắc chắc họ cũng đã chọn xong tốp 100 người quan trọng và quản lý rồi đúng không?”
Ngô Bình cười lạnh nói: “Dù đã chọn hay chưa thì cháu vẫn phải giành bằng được chức tông chủ”.
Lý Thị có hơn 100 triệu người trên khắp thế giới, nếu có thể trở thành tông chủ của Lý Thị thì địa vị của Ngô Bình ở Hạ Giới sẽ rất vững chãi.
Lý Đông Hưng: “Huyền Bình, chú nghe họ nói các dòng tộc khác cũng đang tổ chức các hoạt động tương tự, có dòng tộc còn làm xong rồi cơ”.
Ngô Bình: “Chuyện này cháu lường trước rồi. Sau này linh khí hồi phục, nhiều không gian mở ra, thế giới sẽ hỗn loạn, chỉ có các nhân tài lập thành đoàn thể mới sống sót được. Không chỉ các dòng tộc khác, mà các khu vực hay đoàn thể khác cũng xảy ra tình trạng tương tự. Ví dụ những người luyện công sẽ xây dựng môt đoàn thể võ học, ai làm giáo viên sẽ thành lập một đoàn thể giáo viên, ai làm nghề cho thuê thì sẽ thành lập đoàn thể cho thuê. Nhưng rõ ràng họ vẫn chưa cảm nhận được những thứ này nên mưới hành động chậm như thế”.
Anh thở dài rồi nói tiếp: “Sẽ có nhiều người chết lắm, cũng sẽ có nhiều người khác bước vào thế giới của chúng ta”.
Lý Đông Hưng: “Huyền Bình, chú đã giao việc kinh doanh cho người khác quản lý rồi. Sắp tới, chú sẽ ở lại đây. À, ngày mai Hoằng Đào cũng tới đấy”.
Ngô Bình: “Mấy ngày tới, cháu sẽ điều chỉnh sức khoẻ cho chú”.
Hai người nói chuyện thêm một lúc thì Lý Đông Hưng đi chào chị dâu.
Nghĩ đến đại hội dòng tộc, Ngô Bình lập tức đổ hết thu hoạch ở dưới hầm ra rồi chọn lựa.
Thu hoạch của anh ở tầng tầng bốn chủ yếu là tiền bùa, tiên thạch, hai món pháp khí hoàn chỉnh, một ít khí vật thời tiền sử và một vài thứ có giá trị khác. Trong đó, có 3900 tiền bùa, 17 khối tinh thạch, hai món pháp khí đều khá ổn, một món hình lưỡi liềm, to như cái chậu, có cấm chế tiên đạo phức tạp bên trong, anh đoán đây là bảo vật cấp bảy thượng phẩm.
Món thứ hai có tên là roi đánh quỷ, bên trên chi chít chữ tiên, đây cũng là một món bảo vật thượng phẩm.