Ngô Bình mở mắt ra, nhảy xuống đài sen và mói: "Tốt lắm, tôi đã có thu hoạch".
Long Thanh Khâm: "Chủ nhân nơi này vẫn còn để lại ít đồ, tôi không đọc hiểu, anh có hứng thú xem không?"
Ngô Bình cười nói: "Được, tôi hiểu tiên văn".
Mắt Long Thanh Khâm phát sáng: "Anh hiểu tiên văn? Tốt quá, hãy đi theo tôi".
Cô ấy đưa Ngô Bình và Vân Tịch vòng qua cái hố, đi vào một nơi như thư phòng. Bên trong có một giá sách, bên trên bày các thẻ ngọc lớn nhỏ khác nhau, được xâu bằng dây kim loại. Trên mỗi thẻ ngọc đều được viết tiêu đề bằng tiên văn, sau đó cuốn lại, hình thức giống thẻ trúc thời cổ đại.
Long Thanh Khâm: "Đây chắc là công pháp mà tiên nhân nào đó để lại".
Ngô Bình mở ra một thẻ ngọc, phát hiện trong thẻ ngọc có khắc chữ, trong mỗi thẻ ngọc có khoảng hai trăm nghìn chữ và các hình vẽ.
Anh nhìn qua rồi nói: "Thú vị đấy. Tu sĩ này không phải tiên nhân mà là một thánh vu, trong này ghi chép công pháp của Vu đạo".
Long Thanh Khâm hỏi: "Tôi có thể tu luyện không?"
Ngô Bình nghĩ rồi nói: "Những công pháp này không hợp cho Long tộc tu luyện. Nhưng tôi có nửa bộ 'Thiên Long kinh', cô có hứng thú học không?"
Toàn thân Long Thanh Khâm run lên: "Thiên Long kinh, ở đâu vậy?"
Ngô Bình: "Kinh này là nửa bộ đầu tiên được Âm Dương Giáo thu thập, nhưng cũng đủ dùng với cô rồi. Luyện xong nửa bộ này thì ít nhất cô cũng là thần long".
Rồng cũng chia cao thấp. Bây giờ Long Thanh Khâm vẫn chưa phải là chân long, chân long có dòng máu thuần huyết, giờ cô ấy là rồng tạp huyết.
Trên cả chân long là thần long, trên thần long còn có thiên long. Thiên Long kinh chính là công pháp Long tộc luyện để đạt đến cảnh giới thiên long.
Long Thanh Khâm mừng rỡ: "Tốt quá! Anh Ngô xin hãy nhận của tôi một lạy!"
Ngô Bình cười nói: "Cô Long khách sáo quá, cô với Vân Tịch là bạn tốt, tất nhiên cũng là bạn của tôi".
Long Thanh Khâm cười nói: "Anh Ngô, sau này lúc nào cần Long Thanh Khâm này thì cứ nói. Dù lên núi đao xuống biển lửa tôi cũng quyết không từ nan".
Vân Tịch trợn mắt nhìn cô ấy: "Ai bắt cô lên núi đao xuống biển lửa chứ?"
Ngô Bình liền dùng thần niệm truyền nửa bộ Thiên Long kinh cho Long Thanh Khâm. Để đáp lễ, Long Thanh Khâm đưa tất cả công pháp Vu đạo cho Ngô Bình.
Ba người đang nói chuyện trong động phủ thì đột nhiên nghe thấy có tiếng gầm bên ngoài, mặt đất chấn động.
Ánh mắt Long Thanh Khâm lạnh đi, cô ấy lạnh lùng nói: "Con khỉ này vẫn chưa chịu thôi, để tôi đi giết nó!"
Ngô Bình vội hỏi: "Động tĩnh bên ngoài là do con khỉ gây ra sao?"
Vân Tịch nói: "Trong đầm lầy này có rất nhiều sinh vật mạnh mẽ sinh sống. Trừ Thanh Khâm thì cách đây năm nghìn dặm về phía Tây có một con khỉ Thông Linh, giỏi biến hóa. Lúc Thanh Khâm chưa hóa rồng thường đánh nhau với nó, lần nào cũng bị thương".
Ngô Bình kinh ngạc, có thể khiến Long Thanh Khâm bị thương thì con khỉ này chắc chắn rất mạnh!
Anh kéo Long Thanh Khâm đang định đi giết khỉ lại, cười nói: "Cô Long, đừng giết nó, giúp tôi thu phục để nó làm thú cưng cho tôi nhé".
Long Thanh Khâm cười nói: "Anh nuôi khỉ làm gì? Trong đầm lầy này có dơi và cóc, nuôi chúng mới thú vị. Anh muốn thì tôi đi bắt cho".