Sau khi trở thành thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh, địa vị của Ngô Bình ở Ngạo Thế Đan Tông đã tăng hơn hẳn. Đến trưởng lão áo đỏ gặp anh cũng phải kiêng nể phần nào. Thời gian sau đó, mỗi ngày anh đều luyện đan và tu luyện. Loáng cái, một tháng đã trôi qua, anh đã luyện chế hết đơn hàng mà mình cần luyện. Ngoài ra, anh còn luyện chế được thêm năm loại đan dược cần dùng cho giai đoạn sau của Chí Tôn Thần Pháp.
Trong một tháng qua, anh đã gặp hai bên đối tác cùng Nam Cung Lệnh Nghi và luyện chế dan dược cho họ. Thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh kiếm tiền quá dễ, chỉ cần luyện chế vài lò đan dược là đã kiếm được cả chục đến trăm triệu rồi.
Trong thời gian này, Ngô Bình cũng đã hoàn thành xong năm bước đầu của Chí Tôn Thần Pháp, chỉ còn hai bước nữa. Nhưng anh đã luyện chế xong đan dược cần dùng cho hai bước này, để mai này tu luyện.
Sau năm bước đầu, anh đã có thu hoạch rất lớn, bí anh của anh đã dài tám thước chín tấc. Tuy vẫn chưa phải bí thần, nhưng tiềm lực của nó đã rất mạnh rồi.
Trong cả chục nghìn tu sĩ cảnh giới Bí Anh toàn thiên hạ, chỉ có một tu sĩ cảnh giới Bí Thần và được gọi là Thượng Quân. Trong các tu sĩ Bí Thần, bí anh của anh dài dưới một thước thì được gọi là tiểu bí thần, dài từ một thước đến dưới ba thước thì là đại bí thần, trên ba thước đến dưới chín thước thì là thượng bí thần, trên chín thước thì là bí thần truyền kỳ, trên mười thước là bí thần chí tôn hoàng kim.
Điều này có nghĩa là, dù bây giờ không tiếp tục tu luyện thì anh cũng có trình độ của thượng bí thần rồi. Trong các tu sĩ cảnh giới Bí Thần thì cả vạn người mới có một thượng bí thần nên rất hiếm. Song, tu hành của Ngô Bình vẫn chưa kết thúc, bí thần của anh chắc chắn sẽ dài hơn chín thước hay thậm chí là mười thước.
Hôm nay, Ngô Bình đã uống đan dược cho bước thứ sáu của Chí Tôn Thần Pháp là Đại Thần Uy Đan. Sau khi uống xong, anh đã tịnh tu ba ngày, bí anh đã dài chín thước bảy tấc.
Ngô Bình vẫn muốn tu luyện tiếp thì chợt đột phá lên bước thứ bảy, một miếng ngọc bội trên người anh chợt phát sáng. Đó là vật liên kết giữa anh và Trương Cổ Minh - giáo chủ của Huyền Minh Giáo thuộc vũ trụ Minh Cổ. Bao lâu nay, ông ấy chẳng hề liên lạc với anh mà giờ lại truyền tin đến, không lẽ xảy ra chuyện gì rồi?
Vì miếng ngọc bội chỉ có thể truyền một lượng tin tức đơn giản nên rất khó hỏi rõ ràng, vì thế Ngô Bình quyết định sẽ quay về vũ trụ Minh Cổ một chuyến.
Nghĩ đến đây, anh đã gọi Ninh Chức Tuyết và Hồ Tông Linh đến: “Tôi sẽ rời khỏi đây một thời gian, nếu có ai hỏi thì cứ bảo tôi ra ngoài tìm dược liệu”.
Ninh Chức Tuyết: “Công tử định khi nào về ạ?”
Ngô Bình: “Không lâu lắm đâu”.
Anh dặn dò họ vài câu rồi đến trận pháp trung chuyển giữa các Đạo cảnh ở Đại Ngũ Hành Giới. Trước kia, anh cũng đến đây từ vũ trụ Đạo cảnh tầng thứ ba là Minh Cổ.
Sau khi anh đến chỗ trận pháp vận chuyển thì người phụ trách luôn rất khó chịu với mọi người và luôn thu phí cao.
Song khi nhìn thấy huy hiệu Tử Đỉnh trên áo của Ngô Bình, người này đã gật đầu rồi cười hỏi: “Anh định đi đâu?”
Ngô Bình: “Vũ trụ Minh Cổ, có trận pháp vận chuyển đến đó không?”
Người kia gãi đầu rồi hỏi: “Anh muốn đến vũ trụ cấp thấp ư? Ở đó không có gì hay đâu”.
Ngô Bình: “Anh chỉ cần trả lời câu hỏi của tôi thôi”.
Người kia: “Có đấy, nhưng cho tôi hỏi tu vi của anh đã”.
Ngô Bình: “Sao thế? Có yêu cầu với tu vi à?”
Người kia: “Không, nhưng tốt nhất tu vi của anh phải dưới cảnh giới Thần Thông, không thì đến đó rồi dễ bị quy luật ở Minh Cổ áp chế lắm”.
Ngô Bình thầm nghĩ mình là bạn của Tiểu Minh thì sao bị áp chế được?
Anh nói: “Không sao, cho tôi đi”, nói rồi, anh ném một trăm tiền Tiên cho người kia.
Người đó mừng rỡ, vì cả tháng lương cũng không được nhiều thế này nên nói ngay: “Vâng, tôi sẽ mở con đường ổn định nhất cho cậu”.