Kỷ Nhược Phi nhẹ nhàng đáp: “Nhà họ Kỷ là quý tộc thời xưa của Viêm Long, vào đời nhà Thương, từng lập được đại công cho vua Thương”.
Ngô Bình giật mình: “Quý tộc?”
Kỷ Nhược Phi nhìn anh: “Anh không biết cũng bình thường. Từ ‘quý tộc’ này đã nhiều năm rồi không được ai nhắc đến, nhưng chúng tôi thật sự tồn tại”.
Ngô Bình háo hức hỏi: “Các cô là quý tộc nhà Thương?”
Kỷ Nhược Phi gật đầu: “Ừ. Đại Thương là thời đại cuối cùng hình thành tầng lớp quý tộc, sau đó không gian đã gấp và phần lớn diện tích của Đại Thương biến mất”.
Ngô Bình từng nghe Đế Tân nhắc đến chuyện này. Anh thừa dịp hỏi ngay: “Sao không gian lại gấp vậy?”
Kỷ Nhược Phi đáp: “Ghi chép của tổ tiên viết rằng có một thế lực cực mạnh đã diệt Đại Thương, chia lãnh thổ Đại Thương thành nhiều không gian và thời gian gấp. Mà các thời - không gian gấp này đã hình thành nên Côn Lôn ngày nay”.
Ngô Bình kinh ngạc: “Côn Lôn là không gian gấp của Đại Thương ư?”
Kỷ Nhược Phi nói: “Phần lớn là vậy”.
Ngô Bình hỏi: “Hiện tại quý tộc Đại Thương còn bao nhiêu người?”
Kỷ Nhược Phi trả lời: “Không nhiều, hiện chỉ còn ba gia tộc còn tồn tại”.
Ngô Bình vô cùng hiếu kỳ về lịch sử trước Đại Thương, bèn hỏi: “Trước Đại Thương là chính là nền văn minh thời tiền sử sao?”
Kỷ Nhược Phi lắc đầu: “Tôi cũng không rõ. Tài liệu lịch sử liên quan vô cùng tuyệt mật, chỉ có trưởng tộc mới được đọc thôi”.
Ngô Bình hỏi: “Nói vậy, nhà họ Kỷ các cô cũng giống như nhà họ Thân chúng tôi, sống ở một động thiên nào đó của Côn Lôn?”
Kỷ Nhược Phi bảo: “Nhà họ Kỷ sở hữu ba động thiên, nhà họ Thân không so sánh được đâu. Đúng rồi, anh luyện đan giỏi đến vậy, có hứng thú làm cung phụng đan sư của nhà họ Kỷ chúng tôi không?”
Ngô Bình hỏi: “Cung phụng đan sư?”
Kỷ Nhược Phi đáp: “Đúng thế. Lương bổng hằng năm của cung phụng đan sư nhà họ Kỷ là ba trăm bảo phù đấy”.
Ngô Bình cười: “Đãi ngộ rất tuyệt. Tôi sẽ cân nhắc”.
Nghĩ đến một chuyện, Ngô Bình bèn hỏi: “Trong động thiên của nhà họ Kỷ có mấy loại năng lượng cao chiều này không?”
Ngay sau đó, anh đọc mấy loại năng lượng trong Bát Cửu Huyền Kinh ra. Nghe xong, Kỷ Nhược Phi mới nói: “Có hai loại trong số những