Ngô Bình nhìn cô ấy, hỏi: “Người đến đây trước đó đều bị cô đánh chết rồi sao?”
Cô gái nói: “Đúng vậy, đều chết cả rồi, tốt hơn thì cũng bị thương nặng”.
Ngô Bình: “Cô là ai?”
“Đây là ý thức của điện Hồng Mông”.
“Điện Hồng Mông? Có liên quan đến truyền thừa của Nữ Oa sao?”
Cô gái: “Ừ, đúng là Nữ Oa từng tu luyện ở đây, nhưng trong này không có truyền thừa của bà ấy. Thực lực của bà ấy vẫn là học được ở chỗ ta”.
Ngô Bình ngây người: “Thực lực của Nữ Oa là học từ cô?”
“Không phải toàn bộ. Năm đó tổ sư Hồng Mông từ vũ trụ cao cấp hơn đến đây, thấy Hồng Mông nơi này chưa mở, lại sinh ra một nhóm sinh linh hùng mạnh, vì thế bèn sáng lập điện Hồng Mông, truyền thụ đạo lý bọn họ tu luyện. Đến đây tu luyện không chỉ có Nữ Oa, còn có sinh linh khác của Hồng Mông”.
Ngô Bình nhớ đến lúc bản thân tu luyện, gặp được “Đế”, Đế là vô địch ở thời không Hỗn Độn, bèn hỏi: “Sinh linh Hỗn Độn cũng có thể đến đây sao?”
Cô gái: “Hồng Mông là trạng thái trước khi vũ trụ chính thức hình thành, Hỗn Độn là trạng thái ban đầu của mỗi kỷ nguyên, không thể so sánh”.
Ngô Bình: “Nhưng Nữ Oa rõ ràng tạo ra nhân loại vào bản kỷ nguyên, mà kỷ nguyên của nhân loại, rõ ràng không phải kỷ nguyên văn minh thứ nhất”.
Cô gái: “Nữ Oa tiếp thu đại đạo ở đây, sở hữu năng lực vượt qua thời không. Trong mắt bà ấy, không có quá khứ và tương lai, toàn bộ thời gian đều như nhau”.
Ngô Bình khẽ thở dài: “Cảnh giới quá lợi hại!”
Sau đó anh lại hỏi: “Tại sao cô lại muốn đánh chết những người tiến vào Hồng Mông?”
Cô gái: “Tôi chính là điện Hồng Mông, không phải tôi đánh chết bọn họ, là sức mạnh bản thể điện Hồng Mông làm hại bọn họ”.
Ngô Bình chớp mắt: “Điện Hồng Mông, hiện tại tôi không chết, có phải cũng nhận được truyền thừa của sư tổ Hồng Mông không?”
Cô gái hừ một tiếng: “Anh ấy hả, còn kém xa. Nơi này, chỉ là tầng ngoài đầu tiên, anh ở đây cũng chỉ có thể học được một chút tài lẻ mà thôi”.
Ngô Bình: “Tầng ngoài cùng sao? Bên trong còn có mấy tầng?”
Cô bé: “Điện Hồng Mông này có tổng cộng chín tầng, anh chỉ là tầng thứ nhất, đương nhiên cũng chỉ có thể học được chút tài lẻ bên ngoài”.
Ngô Bình: “Ban đầu Nữ Oa học đến tầng thứ mấy?”
Cô gái: “Tư chất Nữ Oa rất lợi hại, cuối cùng bà ấy vào đến tầng thứ tám lĩnh ngộ. Đa số sinh linh Hồng Mông, chỉ dừng lại ở tầng thứ ba hoặc thứ tư, có thể tiếng vào tầng thứ năm cũng không nhiều”.
Ngô Bình cười nói: “Tôi vẫn chưa đến tầng thứ hai, sao cô biết tôi không thành công?”
Cô gái: “Tốt nhất anh đừng đi, anh có thể ở đây, đều là dựa vào hạt nhân vũ trụ hỗ trợ, nhưng nó chỉ có thể bảo vệ anh đến đây thôi. Nếu đi đến tầng thứ hai, anh sẽ tan thành tro bụi ngay lập tức”.
Ngô Bình cười khổ: “Tôi yếu đến vậy sao?”
“Điện Hồng Mông, là nơi để các cao thủ cấp vũ trụ tu luyện, đương nhiên anh không so được rồi”.