Ngô Bình không nói gì, anh tát vào mặt hắn.
Một tiếng "bốp" vang lên, Âu Dương Trích Tinh bị đánh cho choáng váng, hắn sững ra nửa giây rồi gầm lên và đấm vào Ngô Bình.
Ngô Bình lập tức đi ra ngoài, Âu Dương Trích Tinh bị tát vào mặt, tức giận đến mức đuổi theo anh ra ngoài.
Ngô Bình nhảy lên như bay, chẳng mấy chốc anh đã đến bãi biển cách đó vài cây số. Trên bãi biển không có một ai.
Âu Dương Trích Tinh đuổi tới, Ngô Bình vừa đến nơi thì hắn cũng đến. Hắn không nói lời nào mà vung nắm đấm tới Ngô Bình.
Thực lực của Âu Dương Trích Tinh không hề yếu, hắn có tu vi võ vương. Tuy nhiên, sức mạnh như vậy hoàn toàn chẳng đáng là gì với Ngô Bình!
"Ầm!"
Ngô Bình đấm vào bụng Âu Dương Trích Tinh, hắn rên rỉ rồi cong người như một con tôm.
Ngô Bình ngay lập tức giữ hắn lại và đấm hắn tới tấp. Sau một lát, Âu Dương Trích Tinh bị đánh thành đầu heo, hắn quát: "Đừng đánh nữa!"
Ngô Bình dừng lại, lạnh nhạt nói: "Còn nhớ tôi khônh?"
Âu Dương Trích Tinh tức giận nói: "Anh là ai?"
Tu vi của người này hiển nhiên không cao hơn hắn, nhưng thực lực lại rất mạnh mẽ khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Ngô Bình tháo mặt nạ xuống, nói: "Anh không có trí nhớ tốt lắm nhỉ. Lần trước chúng ta đã gặp nhau ở chợ đen Giang Nam".
Âu Dương Trích Tinh đột nhiên nhớ lại, trầm giọng nói: "Là anh!"
Ngô Bình: "Chắc anh cũng biết Lý Long Thần đúng không?"
Âu Dương Trích Tinh sững sờ: "Lý Long Thần? Anh có quan hệ gì với hắn?"
Ngô Bình: "Tôi là sư thúc của Lý Long Thần. Tôi đã chữa lành vết thương mà anh để lại cho Lý Long Thần trước đây. Sau đó, anh lại làm Lý Long Thần bị thương".
Âu Dương Trích Tinh trợn to hai mắt: "Anh là Ngô Bình! Âu Dương Kim Tôn từng nhắc tới anh".
Lần trước trong bữa tiệc ở nhà Đường, Ngô Bình đã dạy cho Âu Dương Kim Tôn một bài học, đối phương cũng là người nhà Âu Dương.
Ngô Bình đứng dậy nói: "Tôi đã hạ cấm chế lên người anh, anh có một năm để tìm người phá giải, không phá được thì mất hết tu vi, trở thành phế vật! Đương nhiên, đến lúc đó anh cũng có thể đến cầu xin tôi. Có lẽ nếu tôi vui vẻ, tôi có thể tha cho anh".
Âu Dương Trích Tinh cả kinh, giận dữ hét lên: "Ngô Bình! Anh đừng có kiêu ngạo, nếu anh dám làm tôi bị thương thì nhà Âu Dương sẽ không buông tha cho anh!"
Ngô Bình nói: "Tôi sẽ chống mắt lên mà xem!"
Nói xong, anh đá Âu Dương Trích Tinh vài cái nữa rồi mới bỏ đi.
Âu Dương Trích Tinh bị gãy hàng chục chiếc xương trên khắp cơ thể, tất cả các cơ quan nội tạng của hắn đều bị thương, khuôn mặt hắn sưng tấy. Hắn tức điên, gào lên trời mấy cái tựa như dã thú.
Không đến mười phút, Ngô Bình đã trở lại địa điểm đấu giá.
Lý Mai trầm giọng hỏi anh: "Anh đi đâu vậy?"
Ngô Bình cười nói: "Tôi gặp một người quen, thể nên chúng tôi đi ra ngoài tán gẫu. Bắt đầu chưa?"
Lý Mai: "Sắp rồi, sẽ bắt đầu ngay".