Huyền Vũ bay lên giữa không trung, nó nhìn Ngô Bình nói: “Cảm ơn đã thu nhận tôi, không có gì để trả ơn, chỉ có thể tặng chủ nhân một cái ấn Huyền Vũ”.
Vừa dứt lời, một luồng sáng đen bay ra từ giữa mi tâm nó rồi rơi trên vai phải Ngô Bình, tạo ra một phù ấn màu đen phức tạp.
Để lại phù ấn, Huyền Vũ bay lên không trung, ánh sáng màu đen xoẹt qua rồi biến mất.
Đường Tử Di: “Đây là Huyền Vũ sao? Cảm giác rất uy phong”.
Ngô Bình: “Phòng thủ đứng đầu trong trời đất này thì đương nhiên là uy phong rồi”.
Nói rồi anh vung cánh tay phải, một áo giáp quang màu đen xuất hiện bao bọc toàn thân. Nhìn thấy lớp áo giáp quang này, hai mắt Ngô Bình sáng lên nói: “Thật lợi hại, ngay cả Chân Tiên cũng không thể phá vỡ lớp áo giáp này”.
Chèo thuyền một lát, hai người quay về bên bờ, cành cây khẽ lay động, hạt của cây hòe rơi xuống.
Thế giới đã thay đổi rất lớn, cây hòe thậm chí còn phát triển hơn, với sự giúp đỡ của rễ linh trời đất, hạt cây hòe có tác dụng như tiên đan.
Ngô Bình bóc ra đút cho Đường Tử Di, còn tiện tay hái một quả đào tiên.
Đột nhiên ngựa linh chi, người linh chi nhảy tới từ bên cạnh rồi đáp xuống vai Đường Tử Di. Người linh chi đang cưỡi ngựa linh chi, đôi tay nhỏ bé cầm một chùm trái cây nhỏ màu đỏ.
Đây là bản thể của chúng nó, quả linh chi có tác dụng rất thần kỳ.
Đường Tử Di khẽ cười: “Cảm ơn Tiểu linh chi”.
Quả linh chi này rất ngon, chua ngọt vừa đủ, rất có lợi cho thai nhi.
Vì đang mang thai nên Đường Tử Di rất dễ buồn ngủ, sau khi cô ấy ngủ, Ngô Bình bèn đến động tiên Dược tổ, tiếp tục luyện chế đan dược.
Lần này tiếp tục luyện chế Dược tổ ở kỳ Nguyên Anh, luyện chế ba loại đan dược.
Ba loại đan dược này đặt trong phòng dành riêng cho đan dược, lần lượt là Ngũ Hành Long Môn Đan, Hạo Thiên Thần Đan, Cửu Hoa Thần Đan.
Anh lấy Tứ Hoang Thần Lò ra bắt đầu luyện chế. Cảnh giới bằng nhau, nếu Dược tổ có thể làm được, dĩ nhiên hắn cũng không chịu thua, luyện đi luyện lại, cuối cùng anh đã luyện chế cả ba loại đan dược đến cấp truyền kỳ.
Trong đó, Ngũ Hành Long Môn Đan có thể cho cảnh giới Long Môn uống; Hạo Dương Thần Đan có thể trợ giúp cho Dương Thần; Cửu Hoa Thần Đan là thuốc bổ cho Nguyên Anh sử dụng, uống trước Hạo Dương Thần Đan, uống đan dược này để tăng cường sức mạnh cho Nguyên Anh.
Lúc này Ngô Bình đúng lúc đang uống Cửu Hoa Thần Đan, một viên được nuốt xuống bụng, Nguyên Anh lập tức cực kỳ thoải mái, thoáng cảm thấy có tăng cấp một chút. Không hổ là đan dược truyền kỳ, dù là thiên tài như anh cũng có hiệu quả rất tốt.
Cảm thấy đan dược này rất tốt, thế là anh lại luyện chế thêm hai lò nữa để lại cho mình dùng.
Mục Vũ: “Chủ nhân, bây giờ trình độ Đan Đạo của cậu đã đủ để đứng vững ở Tam Giới, là lúc nên xây dựng danh tiếng của mình rồi”.
Ngô Bình gật đầu: “Anh nói đúng, trên đại sư luyện đan năm sao còn có tông sư Đan Đạo. Tông sư Đan Đạo cần có đầy đủ hiểu biết về đan dược, đồng thời sáng tạo ra trường phái luyện đan của riêng mình. Với trình độ hiện tại của tôi thì vẫn chưa làm được, nhưng cũng không còn xa nữa”.
Anh đứng lên nói: “Bây giờ tôi đi đến hội quán luyện đan”.