Dược lão gật đầu: “Con quay về củng cố đi, việc này thì đừng nói cho người ngoài”.
“Vâng!”
Dư Thần rời đi, Dược lão nhếch miệng cười, nói với Ngô Bình: “Tiểu Bình, chúng ta tìm viện trưởng đi!”
Ngô Bình: “Sư phụ, cần báo việc này cho viện trưởng à?”
Dược lão: “Đương nhiên, tài nguyên của học viên rất nhiều, con có thể tái tạo Tụ Hiền đan, có thêm Thánh Kiếp đan trước đó, đây đều là công của con, chúng ta phải đòi thưởng chứ!”
Viện trưởng Trần Hoài Long ở học viện không nhiều, sau khi gặp Ngô Bình, ông ấy luôn trong tình trạng vắng mặt tại học viện. Cũng may hôm nay ông ấy ở đây chiêu đãi thế tử hoàng tộc, Khương Đông Hải.
Tuy Khương Đông Hải ngạo mạn nhưng vẫn rất kính trọng Trần Hoài Long, trong từng câu chữ đều lộ ra sự lễ phép. Hắn vốn định tìm viện trưởng để mách lẻo, mong đối phương phạt nặng Ngô Bình.
Nhưng không đợi Khương Đông Hải nói vào việc chính, Ngô Bình và Dược lão đã tới.
Thấy Khương Đông Hải có mặt ở đó, Ngô Bình quay đi coi như không thấy. Khương Đông Hải đứng phắt dậy, chỉ vào, lớn tiếng nói: “Viện trưởng, chính tên điêu dân này đã vô lễ với bổn thế tử!”
Trần Hoài Long tựa như không nghe thấy, ông ấy vội vàng đứng dậy, cười ha ha nghênh đón Ngô Bình: “Tiểu Bình à, sao cậu lại có thời gian đến tìm ta? Có phải là hết tiền xài rồi không? Mấy ngày không gặp, sao dáng vẻ của cậu thay đổi thế này? Cũng may là ta nhớ rõ khí tức của cậu, khí tức của cậu không lừa được ta”.
Ngô Bình cười nói: “Viện trưởng, trước kia tôi dùng diện mạo của người khác, diện mạo hiện tại mới thật sự là tôi”.
Trần Hoài Long vô cùng vui vẻ, nói: “Đúng thế! Dáng vẻ trước kia của cậu tuy rằng không tồi, nhưng vẫn kém một chút. Bây giờ thì uy phong khí phách, lại không mất đi sự anh tuấn, rất tốt”.
Sau đó ông ấy mới cười hỏi Dược Lão: “Dược lão, ngọn gió nào đưa ông đến đây thế?”
Dược Lão không nói chuyện, mà đưa tay ném Tụ Hiền đan cho Trần Hoài Long.
Trần Hoài Long nhận lấy đan dược, nhìn thoáng qua, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi, ông ấy lập tức nói với Khương Đông Hải: “Mời thế tử về cho, bổn viện có chuyện quan trọng cần phải xử lý”.
Giọng điệu của Trần Hoài Long có hơi nghiêm túc, khiến cho Khương Đông Hải cảm thấy hoảng sợ, vội vàng đứng dậy vái chào, sau đó đưa người vội vàng lui ra. Đi đến ngoài cửa lớn, Khương Đông Hải vừa kinh ngạc vừa tức giận, nói: “Tà môn! Viện trưởng Trần Hoài Long vì sao lại khách khí với Ngô Bình như thế?”
Trong đám tùy tùng, có người nói: “Nghe người trong học viện nói, điểm khảo thí khi vào viện của Ngô Bình khá cao”.
“Không đúng!”. Khương Đông Hải lắc đầu: “Nếu chỉ là vì điểm cao thì không có khả năng có đãi ngộ như vậy. Rốt cuộc nguyên nhân là gì?”
Ngay lúc Khương Đông Hải mang theo sự nghi ngờ rời đi, Trần Hoài Long đã nhìn chằm chằm vào Tụ Hiền đan, cười to ha ha: “Tụ Hiền Đan! Hơn mười ngàn năm rồi, thế mà các người lại luyện ra được Tụ Hiền đan!”
Dược Lão cười tủm tỉm, nói: “Đây là công lao của Tiểu Bình. Muốn luyện chế loại đan này, không chỉ có pháp bảo Thánh Hoàng, mà còn cần phải có khí vận mạnh mẽ, những chuyện này chỉ có Ngô Bình có thể làm được”.
Trần Hoài Long thu hồi đan dược, vỗ vỗ bả vai Ngô Bình một cách thân thiết: “Tiểu Bình, cậu thật sự không khiến ta và Dược Lão thất vọng, hay lắm, thật tốt! Viên đan dược này, đã thử chưa?”
Dược Lão: “Dư Thần đã uống đan dược, hắn đã bước vào Hiền Cảnh”.
Hai mắt Trần Hoài Long sáng ngời: “Ta nói mà, sao hắn lại đột nhiên đột phá như thế, hóa ra là uống Tụ Hiền đan. Tiểu Bình, Tụ Huyền Đan này, cậu có thể luyện chế bao nhiêu lò một ngày?”
Ngô Bình suy nghĩ, nói: “Nhiều nhất là ba lò, mười hai viên”.
“Được! Cho ta một trăm viên trước! Mỗi viên đan dược, ta trả cậu năm trăm triệu thánh thù. Đương nhiên, số tiền này chỉ là tượng trưng thôi. Sau này, toàn bộ tài nguyên của học viện đều đem cho cậu, cậu yêu cầu thứ gì, chỉ cần đến lấy, không cần phải trả phí sử dụng!” Nói rồi, ông ấy đưa một chiếc chìa khóa hình bán nguyệt giao cho Ngô Bình, cười nói: “Bằng cái chìa khóa này, cậu có thể đi vào kho hàng của học viện bất cứ lúc nào”.
Ngô Bình nhận lấy chìa khóa, cười nói: “Đa tạ viện chủ!”
Trần Hoài Long cười ha ha: “Tiểu Bình, ta thấy cậu đã ngưng tụ Thần Anh, rất nhanh là có thể hình thành Cửu Biến. Chờ sau khi cậu đạt Cửu Biến, ta sẽ cho cậu ra ngoài, trờ thành Thiên Kiêu mà tất cả mọi người trên Thánh Cổ Đại Lục đều biết đến! Chờ thời gian đến rồi, sẽ bước lên con đường của Chúa Tể!”