Ngô Bình đảo mắt rồi hỏi: “Thi Hoàng, ông có thể rời khỏi Thi giới không?”
Thi Hoàng đáp nhẹ: “Thi giới bị Hạo Thiên Môn phong ấn tại đây. Dĩ nhiên ta không thể rời đi”.
Ngô Bình làm ra vẻ mặt đáng tiếc: “Thế thì bất hạnh quá. Ông bị nhốt ở đây, chắc hẳn nhiều năm rồi tu vi không hề tăng lên nhỉ?”
Thi Hoàng nhìn anh chăm chăm: “Cậu muốn nói gì?”
Ngô Bình đáp: “Ở đây có quy tắc, nếu tôi vượt qua khảo hạch, có thể đưa vài người rời đi. Nếu ông hợp tác với tôi, tôi có thể đưa ông đi cùng”.
Thi Hoàng hỏi lại: “Đưa ta đi?”
Ngô Bình bảo: “Đúng thế”.
Rồi anh hỏi Hạo Thiên Giới: “Hạo Thiên Giới, ta được làm như vậy đúng không?”
Hạo Thiên Giới đáp: “Được. Chỉ cần vượt qua khảo hạch, ngươi có thể đưa bất cứ sinh vật hoặc món đồ nào rời đi, bao gồm cả Thi Hoàng”.
Ngô Bình nói: “Thi Hoàng, Hạo Thiên Giới bảo rằng tôi có thể đưa ông đi”.
Thi Hoàng im lặng vài giây rồi hỏi lại: “Ta có thể đưa Thi giới đi không?”
Ngô Bình bèn hỏi Hạo Thiên Giới: “Được chứ?”
Hạo Thiên Giới trả lời: “Nếu ngươi đạt thành tích cao nhất, dĩ nhiên là được”.
Ngô Bình hỏi: “Thành tích của nhiệm vụ Thi giới được tính thế nào?”
Hạo Thiên Giới đáp: “Mỗi một cương thi ngươi giết đều sẽ được cộng điểm. Lấy được thiên phách sẽ được cộng điểm nhiều nhất”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Nghĩa là chỉ cần không chết, dù không lấy được thiên phách cũng có thành tích?”
“Đúng”, Hạo Thiên Giới nói: “Giành được hơn mười nghìn điểm là qua ải. Lấy được thiên phách sẽ trực tiếp nhận được một triệu điểm”.
Ngô Bình gật đầu, hỏi Thi Hoàng: “Sao, Thi Hoàng đồng ý hợp tác với tôi không?”
Thi Hoàng suy nghĩ hồi lâu mới đáp: “Cược một ván. Cậu lấy thiên phách châu này đi”.
Dứt lời, Thi Hoàng vẫy tay, một viên châu màu xanh vàng to bằng quả hạch đào bay về phía Ngô Bình.
Anh cầm viên châu lên ngắm nghía, cười hỏi: “Đây chính là thiên phách à?”
Thi Hoàng đáp: “Đã được ta luyện thành thiên phách châu, giá trị cao hơn thiên phách bình thường gấp mười lần”.
Ngô Bình mừng rỡ: “Xin Thi Hoàng yên tâm. Tôi nhất định sẽ giúp ông tự do!”
Lấy được thiên phách châu, Ngô Bình rời khỏi Thi giới.
Anh hỏi Hạo Thiên Giới: “Nhiệm vụ thứ nhất kết thúc rồi, ta được bao nhiêu điểm?”
Hạo Thiên Giới đáp: “Một triệu hai trăm bốn mươi nghìn điểm. Điểm cao nhất trong lịch sử cũng chỉ có một triệu không trăm bảy mươi nghìn điểm”.
Ngô Bình hỏi: “Nói thế, ta đang giữ số điểm cao nhất?”
Hạo Thiên Giới trả lời: “Đúng vậy. Tiếp theo ngươi phải thực hiện nhiệm vụ thứ hai, tiến vào ‘lò thần Hạo Thiên’. Ngươi kiên trì càng lâu, điểm đạt được càng cao. Kiên trì hơn một khắc xem như vượt qua và nhận được mười nghìn điểm, và thưởng thêm một trăm điểm cho mỗi nhịp thở sau đó”.
Ngô Bình hỏi: “Lò thần Hạo Thiên là gì?”