Khoảng hai mươi mấy người đáp xuống đầu hẻm, sau một hồi đánh nhau quyết liệt, phía Ngô Bình chết mất một người, họ lấy được hai mươi mốt đầu người, trong đó Ngô Bình lấy được mười tám.
Trương Siêu ngồi trước máy tính, căng thẳng nắm chặt hai tay, cậu ta nhìn thấy Ngô Bình thao tác xuất thần thì không kiềm được, buột miệng khen hay.
Sau khi quét hết trang bị có trong hẻm, ba người họ lái xe mang theo nhiều vũ khí lợi hại, tiến đến địa điểm thứ hai.
Năm đội tham gia đều rất mạnh, đến vòng cuối, cả năm đội đều có mặt, nhưng có đội chỉ còn một, nhóm thì còn đầy đủ thành viên. Nhưng xét về đầu người thì đội Ngô Bình nhiều nhất, họ giết được đến ba mươi chín người.
Đội thứ hai cũng không tồi, giết được hai mươi bảy mạng.
Ngô Bình tìm đến một chỗ cao, bắt đầu tấn công đối thủ dưới sự yểm trợ của hai đồng đội ở hai bên. Bên dưới là một bình nguyên, kẻ địch rất khó ẩn nấp, mỗi người bị nả một phát súng, cậu nhanh chóng tiêu diệt được hai tiểu đội.
Sau đó, ba bên đấu với nhau, trong hai đồng đội của cậu có một người bị thương, một người chết, còn cậu thì cũng thành công giết chết được kẻ địch cuối cùng, nhẹ nhàng ăn được gà.
“Thắng rồi”. Trương Siêu hét lên, chuyển ngay cho Ngô Bình bảy mươi hai nghìn.
Ngô Bình nhìn số tiền vào tài khoản trên điện thoại, cảm giác như đang nằm mơ.
Trương Siêu cười nói: “Sau này cậu cứ dùng tài khoản này, mười giờ tối vẫn còn một trận nữa, trận đó có sáu nhóm tham gia, tổng cộng hai trăm nghìn tiền thưởng. Nếu cậu thắng thì có thể kiếm được một trăm hai mươi nghìn”.
Cậu ta nói xong thì dắt người rời khỏi đó.
Từ Kiêu đưa năm nghìn từ mười nghìn trước đó thắng được cho Ngô Bình, cười trêu: “Ngô Bình, sau này cậu phát tài rồi”.
Ngô Bình cười nói: “Mười ngàn này cậu cứ giữ hết đi, tớ vẫn có thể kiếm nữa”.
Từ Kiêu cười “hì hì” nói: “Bạn hiền, vậy tớ đây sẽ không khách sáo nữa”.
Ngô Bình nghĩ đến tối còn một trận chiến ác liệt nữa bèn nói với Từ Kiêu: “Đi, đi ăn xiên nướng, uống bia nào”.
Từ Kiêu ngẩn người: “Uống bia vào có ảnh hưởng đến sự phát huy của cậu không?”
Ngô Bình cười đáp: “Không sao, uống ít mà”.
Gần quán cà phê internet còn có một quán nướng, hai người gọi vài món nướng vừa uống vừa nói chuyện phiếm. Ngô Bình sợ người nhà lo bèn gọi cho bố mẹ một cuộc nói là đang đi chơi với Từ Kiêu, trễ chút mới về.
Hai vợ chồng Ngô Đại Hưng biết hôm nay con trai vừa thi xong, có lẽ cần xả stress một chút nên cũng không nói thêm gì, chỉ dặn nhớ về sớm.
Uống được hai chai bia thì bên cạnh có hai nam sinh và nữ sinh đến ngồi. Hai cô gái kia trông rất xinh, xinh hơn cả Giang Nhu một chút. Hai chàng trai kia cũng là nhân vật làm mưa làm gió trong trường, một người là Trần Mậu Tông có thành tích đứng nhất trường, người còn lại lại là Chu Minh Lượng - con trai hiệu trưởng.
Hai cô gái, một cô mặc váy đỏ để tóc dài, một cô để tóc ngắn tới tai mặc quần đùi áo ngắn tay.