Lý Thanh Đế: “Tông chủ, giá trị của tiền bùa kém trước rất nhiều, trước khi thế giới thay đổi, một tiền bùa có thể đổi được mấy trăm triệu tệ. Nhưng bây giờ, một tiền bùa chỉ đáng giá mấy trăm Long tệ”.
Ngô Bình: “Nói cách khác nếu tôi mua đủ đất cho mười tỷ người, tôi cần trả nhiều nhất hai trăm tỷ tiền báu thôi”.
Lý Thanh Đế ngây người: “Tông chủ, lẽ nào anh định muốn nhiều đất thế à?”
Hai trăm tỷ tiền báu tức là hai trăm triệu đồng Thần Long, chút tiền này chẳng là gì với anh cả.
Anh nói: “Thanh Đế, anh về thì bắt đầu mua đất, mua hai trăm tỷ mẫu. Đến thời điểm thích hợp, đem những mảnh đất này phân phát cho những người tị nạn không có đất đai, miễn phí gieo trồng cho họ”.
Lý Thanh Đế: “Tông chủ, anh làm thế thì chúng ta có lợi ích gì?”
Ngô Bình cười nói: “Tất nhiên tôi cũng có điều kiện, muốn trồng miễn phí trên đất của tôi thì phải lập bài vị trường sinh ở nhà, mỗi ngày dâng hương cúng bái”.
Lý Thanh Đế: “Tông chủ, anh làm vậy là muốn chuẩn bị cho Thần Tiên sau này?”
Ngô Bình: “Công đức là một việc tốt, chúng ta phải chuẩn bị trước. Ngoài ra mua đất cũng là một khoản đầu tư. Anh không thấy rằng tiền bùa ngày càng không có giá trị, sức mua vẫn luôn sụt giảm sao?”
Lý Thanh Đế gật đầu: “Đúng thế, nếu chúng ta mua nhiều đất như vậy, đợi chục nữa giá trị có thể tăng gấp đôi”.
Ngô Bình: “Tôi giao chuyện này cho anh, anh đi làm đi”.
Lý Thanh Đế: “Tông chủ, chuyện mua đất không gấp, anh phải trở thành tông chủ Lý Thị trước mới được”.
Ngô Bình: “Thân là tông chủ phải đảm đương trách nhiệm, tôi nhàn nhã không cầu danh lợi, không có hứng thú”.
Lý Thanh Đế: “Ý của tông chủ là?”
Ngô Bình: “Anh làm tông chủ, tôi đứng phía sau hỗ trợ anh”.
Lý Thanh Đế ngơ ngác: “Tôi?”
Ngô Bình gật đầu: “Ừ, anh làm tông chủ, còn tôi sẽ thành lập một kiếm cung Thái Thanh ở Linh Xuyên”.
Lý Thanh Đế lập tức hiểu ra ý của Ngô Bình: “Tông chủ, anh muốn thu nhận đệ tử ở Linh Xuyên?”
Ngô Bình: “Linh Xuyên có mấy chục tỷ người, làm sao có thể bỏ sót những người học trò tốt như vậy? Tôi sẽ báo với sư phụ mở kiếm cung ở Linh Xuyên và thu nhận đệ tử”.
Lý Thanh Đế cười nói: “Vẫn là tông chủ cao siêu, so với việc làm tông chủ, cung chủ kiếm cung càng có địa vị hơn”.
Ngô Bình: “Thế nên anh tham gia vào đại hội tông chủ lần này là được, trong tay anh có tiền, đằng sau anh là Thái Thanh kiếm tông, ở đây không ai có thể so với anh”.
Lý Thanh Đế: “Nếu đã thế, cung chủ hãy đến Thái Thanh kiếm tông sớm đi”.
Ngô Bình: “Dĩ nhiên tôi phải đến đó, hơn nữa còn phải mời sư tôn của tôi đến”.
Lý Thanh Đế giật mình: “Mời Phiêu Miểu Đạo Quân đến sao?”
Ngô Bình: “Đúng thế, chỉ có như vậy, vị trí tông chủ này của anh mới có thể vững được”.
Lý Thanh Đế cười nói: “Nếu Đạo Quân đến đây, e là cả Linh Xuyên đều chấn động”.