Tất cả mọi người đều bế nó môt lượt, ai cũng thấy cu cậu đáng yêu nên không muốn nhường cho ai khác.
Ngô Bình cười nói: “San San, chờ anh một lát, anh đi rồi về ngay”.
Một lát sau, Ngô Bình đã xuất hiện trên đảo của Đông Danh, anh nói với Tiểu Hoàng Long: “Đi theo tôi”.
Tiểu Hoàng Long mừng rỡ nói: “Anh Bình, anh dẫn tôi đi đâu thế?”
Ngô Bình: “Con trai tôi vừa ra đời, sau này cậu hãy phụ trách việc bảo vệ nó”.
Tiểu Hoàng Long chớp mắt nói: “Cháu tôi chào đời rồi à? Tốt, tôi đi ngay!”
Ngô Bình: “Biến nhỏ lại tẹo đi”.
Nói rồi, anh điểm vào người Tiểu Hoàng Long, nó lập tức thu nhỏ lại, trông rất đáng yêu.
Mười phút sau, Ngô Bình đã quay về nhà họ Nhậm rồi lấy Tiểu Hoàng Long ra.
Nhìn thấy con rắn này, người làm và vợ chồng Nhậm Thiên Thắng đều sợ hãi, nhưng khi nhìn kỹ lại thì họ mới thấy nó là một con rồng.
Tiểu Hoàng Long bay lên cao rồi tò mò nhìn Đỉnh Nhi: “Cu cậu kháu đấy! Chắc chắn thành tựu sau này không thua gì bố”.
Ngô Bình: “Thế nên tôi mới nhờ cậu bảo vệ thằng bé”.
Tiểu Hoàng Long cười nói: “Anh Bình yên tâm, có tôi đây rồi thì cu cậu sẽ lớn lên khoẻ mạnh và an toàn”.
Nhóm Nhậm Thiên Thắng ngơ ngác nhìn nhau, ông ấy hỏi: “Tiểu Bình, đây là rồng à?”
Ngô Bình: “Hoàng Long có huyết mạch mạnh nhất trong các loài rồng, sau này có nó ở đây thì San San và Đỉnh Nhi sẽ được an toàn. À, con cũng nói chuyện với Thu Vô Dạ rồi, có việc gì thì bác cứ đến tìm anh ta”.
Nhậm Thiên Thắng mừng rỡ rồi đồng ý ngay.
Đến trưa, Ngô Bình đã đưa hai mẹ con Nhậm San San đến Hưng Long. Đứa bé vừa ra đời nên đương nhiên phải đi gặp bà nội và cô ruột. Vợ chồng Nhậm Thiên Thắng không nỡ rời xa cháu ngoại nên cũng đòi đi theo.
Khi Trương Lệ nhìn thấy Đỉnh Nhi thì thấy như nằm mơ, bà hỏi: “Cháu trai mẹ đây à?”
Nhậm San San cười nói: “Đúng là cháu mẹ đấy ạ, thằng bé là Đỉnh Nhi, đại danh là Lý dược sư”.
Trương Lệ vui mừng đến rơi lệ, sau đó bế Đỉnh Nhi lên.
Ngô Mi cũng vui lắm, nhanh chóng chạy đến bé thằng bé.
Sau đó, Ngô Bình sai người chuẩn bị tiệc để mình đãi bố mẹ vợ.
Đường Tử Di cũng đến, nhìn thấy Đỉnh Nhi, cô ấy cũng rất thích, sau đó mong chờ ngày mình cũng sinh ra một cục cưng đáng yêu giống vậy.
Cả nhà đều vui vẻ, ai nấy đều xúm lại quanh Đỉnh Nhi.
Đột nhiên Long Hổ Tiên Cảnh rung lên, Ngô Bình vội ra ngoài xem xét tình hình.
Anh vừa đi ra thì đã nhìn thấy có một đám mây đen khổng lồ ở trên trời, ngoài ra còn loáng thoáng nghe thấy tiếng sấm.
Đại thần Côn Ngô đã giăng trước kết giới để tránh sấm sét giáng xuống khiến mọi người bị thương.
Ngô Bình híp mắt lại, biết người này đến với ý đồ xấu nên hỏi: “Ai thế?”