Lý Vân Đẩu bật cười: “Nói vậy là cháu có bạn gái rồi hả? Tên là gì thế?”
Ngô Bình gãi đầu: “Thôi, chuyện này thì ông cứ kệ cháu”.
Lý Vân Đẩu nói: “Cháu không thích Lý Mai thì thôi, ông đã cho người chọn vài cô gái xinh đẹp rồi, cháu thích ai thì chọn”.
Ngô Bình tròn mắt hỏi: “Ông ơi, sao ông làm thế được ạ?”
Lý Vân Đẩu: “À, ông đầu tư ba tỷ vào một cuộc thi hoa hậu châu Á, tối nay có thể chọn ra tốp ba người đẹp nhất, cháu thích cô nào thì cứ bảo ông”.
Nói rồi, Lý Vân Đẩu sai người mở ti vi, trên màn hình quả nhiên đang chiếu kết quả chung cuộc của một cuộc thi nhan sắc.
Đúng là cuộc thi được đầu tư nhiều có khác, tốp ba cô gái đẹp nhất không chê vào đâu được, nếu chỉ bàn về nhan sắc thì họ không hề thua kém Đường Băng Vân và Đường Tử Di. Còn nếu luận về khí chất thì họ còn kém xa.
Ngô Bình liên tục xua tay: “Ông ơi, thôi cháu không chọn đâu”.
Lý Vân Đẩu nghiêm túc nói: “Tiểu Bình, cháu không còn nhỏ nữa, ông vẫn muốn chờ bế chắt đấy”.
Ngô Bình nói: “Chú hai cũng có con trai mà ông?”
Lý Vân Đẩu hừ nói: “Thằng nhóc ấy có học hành gì đâu, ông chẳng trông mong được gì”.
Ngô Bình nói: “Ông ơi, tối ông bảo chú hai đến nhé ạ”.
Lý Vân Đẩu: “Mai đi, tối nay cháu hãy trò chuyện với Lý Mai”.
Xem ra Lý Vân Đẩu rất mong Ngô Bình và Lý Mai thành một đôi. Dẫu sao, ông ấy cũng biết Lý Mai từ khi cô ấy còn nhỏ, cô ấy còn là con nuôi của Lý Đông Hưng.
Lúc này, xe của Lý Mai đã đỗ ngoài sân, nhưng cô ấy chưa vội xuống xe ngay, mà soi gương rồi lẩm bẩm: “Ngô Bình, anh có tài cán gì mà ông nội coi trọng vậy chứ?”
Thì ra ngay sau khi nghe điện thoại của Lý Vân Đẩu, cô ấy đã hiểu ý của ông là muốn gán ghép mình với Ngô Bình.
Cô ấy cảm thấy rất bực mình, vì dẫu sao cô ấy cũng là một nhân tài kinh doanh, thông minh sắc sảo, trong khi Ngô Bình kia thì chẳng là gì hết.
“Muốn làm bạn trai tôi thì anh chưa đủ trình đâu”, cô ấy lạnh giọng nói rồi xuống xe, đi vào phòng khách.
Lý Mai vừa vào,Lý Vân Đẩu đã cười nói: “Tiểu Mai, cháu ngồi nói chuyện với Ngô Bình nhé, rảnh thì hai đứa đi xem phim, nghe nhạc, ông không làm phiền hai đứa nữa”.
Lý Vân Đẩu vừa đi, bầu không khí lập tức trở nên lúng túng, Ngô Bình không nói gì, Lý Mai cũng không để mắt đến anh.
Ngô Bình ngâm nga một điệu nhạc, sau đó lấy điện thoại ra nghịch, anh đang chơi điện tử thì Lý Mai chợt đứng dậy rồi đi ra ngoài.
Ngô Bình vẫn mặc kệ cô ấy, cuối cùng Lý Mai đã nổi quạo rồi ngoái lại hỏi: “Xem ra anh cũng biết thân biết phận đấy nhỉ?”
Ngô Bình ngẩng lên nhìn cô ấy rồi nói: “Cô nghĩ nhiều rồi, bạn gái tôi xinh hơn cô nhiều, cũng xuất sắc hơn cô nên tôi không có hứng với cô. Vì thế, cô cứ yên tâm, tôi không thích cô đâu”.
Lý Mai ngẩn ra, tên điên này đang nói gì vậy? Bạn gái anh xinh và xuất sắc hơn cô ấy ư?
Mặt cô ấy đầy vạch đen, Lý Mai nổi giận nói: “Nực cười! Lại chiêu lạt mềm buộc chặt à? Không có tác dụng đâu”.