Hồng Khôn lạnh nhạt nói: "Tả Lang, cậu nói đó là người của Ngô Bình đúng không?"
Tả Lang nói: "Đúng vậy. Bắt được tên này thì Ngô Bình chắc chắn sẽ tới đây!"
Hồng Khôn nói: "Bảo cậu ta gọi điện đi!"
Ở quảng trường Kim Tinh, Ngô Bình chưa mua được gì mấy thì Diệp Huyền đã gọi tới. Anh còn tưởng hai người sắp tới rồi, liền nói: "Tôi ở tầng hai..."
Sau đó anh liền nghe thấy tiếng thở hổn hển của Diệp Huyền: "Tiền bối, tôi bị người ta bắt rồi, tiền bối hãy bảo ông tôi đến cứu tôi..."
Nói được nửa thì Diệp Huyền kêu lên thảm thiết, xem ra bị người ta đánh, sau đó không có tiếng gì nữa.
Ngô Bình sợ thót tim: "Diệp Huyền, có chuyện gì vậy?"
Sau đó anh nghe thấy giọng Tả Lang, đối phương nói với giọng vô cùng thù hằn: "Ngô Bình, cậu không muốn Diệp Huyền chết thì hãy tới đây ngay, tôi cho cậu 30 phút!"
Ngô Bình híp mắt: "Tả Lang? Dám động vào Diệp Huyền thì anh chán sồng rồi đấy!"
Tả Lang cười lạnh: "Ngô Bình, giờ tôi không sợ cậu đâu! Tôi sẽ gửi địa chỉ cho cậu, nhớ là chỉ có nửa tiếng thôi!"
Nói xong hắn ta liền cúp máy.
Đường Băng Vân nhìn anh: "Diệp Huyền xảy ra chuyện rồi sao?"
Ngô Bình thở dài: "Cái tên nhóc này lại gây chuyện rồi!"
"Tôi đi với anh", cô ấy nói.
Ngô Bình lắc đầu: "Vừa nãy cô nhắc đến bang Long Xà cũng thuộc hội Tham Hợp, tôi nghĩ Tả Lang dám động vào Diệp Huyền khả năng cao là mượn sức mạnh của hội Tham Hợp. Tôi không hề có mâu thuẫn với hội đó, chuyện này chỉ cần nói rõ là được".
Đường Băng Vân lắc đầu: "Muốn nói lý với hội đó thì anh ngây thơ quá".
Ngô Bình cười nói: "Thế này nhé, tôi sẽ bói một quẻ trước".
Nói xong anh liền tung ra năm đồng tiền Đế, niệm chú trong chốc lát liền thấy hai tấm hình. Vẻ mặt anh rất kinh ngạc, mãi lâu không nói gì.
Đường Băng Vân vội hỏi: "Sao rồi? Đi hay không đi?"
Sắc mặt Ngô Bình rất nặng nề, nói: "Quẻ này nói rằng nếu tôi đi sẽ có vận đào hoa".
Sắc mặt Đường Băng Vân liền lạnh đi: "Vận đào hoa?"
Ngô Bình cười khổ: "Đúng thế, chính là vận đào hoa. Chờ đã, còn có số phát tài nữa, thế này thì lạ quá!"
Đường Băng Vân cười lạnh: "Tôi sẽ xem xem anh gặp vận đào hoa gì ở đó!"
Ngô Bình lắc đầu: "Chẳng lẽ tôi tính nhầm?"
Lúc này Tả Lang dùng điện thoại Diệp Huyền để gửi định vị. Anh nhìn, trầm giọng nói: "Băng Vân, chúng ta đi!"
Anh gửi đồ tạm ở tủ trung tâm thương mại rồi hai người đi xe đến nơi đó, tòa nhà Hồng Long của Cảng Thành.
Tòa nhà Hồng Long là trụ sở chính của hội Tham Hợp, lúc này trên tầng chín của tòa nhà, Diệp Huyền với mặt mũi sưng vù đang nằm trên mặt đất không thể cử động. Tả Lang đứng cạnh cũng rất khó chịu, bởi thứ Ngô Bình hạ vào người hắn ta đang phát huy tác dụng, hắn ta đau tới nỗi sắp chết.