Sau nửa ngày, Ngô Bình đã khởi động được bí khiếu truyền thừa thứ nhất của Cửu Cung Thiên Cơ đồ, đang định khởi động bí khiếu thứ hai thì Thẩm Huyền Tông ra ngoài dạo bỗng quay về, nói với Ngô Bình: “Đồ đệ, thầy nghe được một số thông tin, phủ Thiên Nhất Thủy sắp khởi động, chân thủy mà con có được là chìa khóa để vào đó, thầy nghĩ con nên đến đó một chuyến, thử vận may xem sao”.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Sư phụ, phủ Thiên Nhất Thủy là nơi thế nào?”
“Ở Thủy Linh giới, Thủy Linh giới là một thế giới khá đặc biệt trong Linh giới, nó được Linh Vương sinh ra từ nước trời tạo ra, phủ Thiên Nhất Thủy đó là nơi tu luyện của Linh Vương”.
“Linh Vương vẫn còn trong Thủy phủ sao?”, Ngô Bình hỏi, cậu cảm thấy vị Linh Vương này rất đáng sợ.
Thẩm Huyền Tông: “Đương nhiên là ở bên trong rồi. Có điều Linh Vương đang ngủ say, chỉ cần con không tiếp xúc với ông ta thì ông ta sẽ không tỉnh giấc. Bên trong có rất nhiều bảo bối, từ xưa đến giờ đã có rất nhiều thiên tài kiếm lợi được từ chỗ đó”.
Ngô Bình vừa nghe thấy có bảo bối thì hai mắt sáng rỡ: “Sư phụ, có những bảo bối gì?”
Thẩm Huyền Tông: “Đều là những bảo bối hệ nước, chẳng hạn như Thủy Tinh đan hay Thiên Nhất Chân Thủy, loại nào cũng có giá trị liên thành. Có điều những thứ này đều có linh tính, muốn có được chúng rất khó. Một số người dù đã vào được Thủy phủ nhưng vẫn về tay không”.
Ông ta nói thêm: “Trong Thủy phủ có một thanh kiếm tên Nhu Thủy, là mẹ của vạn kiếm. Ai có được nó thì rất có khả năng sẽ được vương tọa kiếm đạo chọn”.
Ngô Bình chau mày: “Sư phụ, nếu có người có được kiếm Nhu Thủy, con và người đó cùng xuất hiện thì vương tọa kiếm đạo sẽ chọn ai?”
Thẩm Huyền Tông suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Năm mươi năm mươi”.
Ngô Bình trầm ngâm, nói: “Xem ra cậu chủ Linh Hư ngồi chờ chân thủy cũng vì để vào được Thiên Nhất phủ, có được kiếm Nhu Thủy”.
Thẩm Huyền Tông: “Người đó có dã tâm rất lớn, kế hoạch của anh ta liên kết với nhau, con phá hoại một bước đi của anh ta thì những kế hoạch sau đó của anh ta đều phải thay đổi”.
Ngô Bình: “Đương nhiên con sẽ không để anh ta được thoải mái”.
Thẩm Huyền Tông: “Thủy Linh giới rất khó vào, chỉ có người có Thủy phù mới có thể ra vào tự nhiên”.
Ông ta lấy ra một lá bùa, lá bùa đó trông như một dòng nước, màu xanh nhạt, di chuyển trong lòng bàn tay của ông ta, phát ra ánh sáng mờ mờ.
“Đây là Thủy phù, thầy đã xin được từ một người quen. Giờ con hãy cầm nó đến Thủy Linh giới một chuyến đi”.
Ngô Bình: “Sư phụ, đường đến Thủy Linh giới đi như thế nào?”
Thẩm Huyền Tông: “Để thầy đưa con qua đó”.
“Sư phụ không vào trong sao?”
Thẩm Huyền Tông lắc đầu: “Thân phận như thầy, nếu vào trong thì sẽ thu hút sự chú ý của những nhân vật lớn, vậy sẽ không có lợi cho con”.
Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: “Đợi thêm vài ngày nữa, con còn phải chuẩn bị”.
Thứ mà cậu muốn chuẩn bị là đả thông bí khiếu truyền thừa thứ năm của Cửu Cung Thiên Cơ đồ, vì đả thông được cửu khiếu thì cậu sẽ có thể thi triển được đại trận Cửu Cung. Trận này không chỉ có thể tăng sức mạnh của Cửu Dương Hóa Cấm mà còn có thể ngưng tụ ra một loại chân phù huyền diệu, Cửu Cung Thiên Cơ phù, là một loại thuật bói toán cực kỳ lợi hại.
Có điều Ngô Bình cảm thấy Cửu Dương Hóa Cấm đồ có thể sẽ khiến Cửu Cung Thiên Cơ phù biến chất, đấy mới là điều mà cậu quan tâm thật sự.
Đả thông năm bí khiếu truyền thừa lớn của Cửu Cung Thiên Cơ đồ không phải chuyện quá khó, ít ra thì cũng dễ hơn việc đả thông bí khiếu của Cửu Dương Hóa Cấm Đồ nhiều. Vì vậy cậu mất chưa đến ba ngày thì đã khởi động được năm bí khiếu truyền thừa lớn.
Lúc này, chín loại bí lực thần cấp rung chuyển trong chín bí khiếu, thế là pháp khiếu thứ ba của Ngô Bình đã được sinh ra, tên là Cửu Cung Pháp Khiếu.
Chín loại bí lực thần cấp hòa vào trong pháp khiếu, trở thành một bí lực hoàn toàn mới, bí lực này ngưng tụ thành bí ấn trong pháp khiếu, kết thành chân phù.
Hai ngày trôi qua, một sức mạnh huyền diệu ép ra chín loại bùa thần quang khổng lồ, xuất hiện trong pháp khiếu của Ngô Bình. Lá bùa này chính là Cửu Cung Thiên Cơ phù, có thể hỏi được thiên cơ, cắt được âm dương, phân biệt được thật giả.
Cửu Cung Thiên Cơ phù vừa xuất hiện thì khí tức của Ngô Bình đã trở nên vô cùng yếu ớt, khiến người khác không thể nhìn ra được tu vi của cậu, không nhớ được diện mạo của cậu. Hơn nữa, trong thiên hạ cũng không có ai có thể tính toán được quá khứ và tương lai của cậu, tất cả mọi thứ của cậu đều trở nên hỗn độn, mơ hồ, khó điều tra.