Bảo vệ khó chịu, hiếm khi anh ấy mới có cơ hội nịnh cậu chủ, vậy mà lại bị người ta cướp mất. Giám đốc Trương là người mà anh ấy không thể đụng chạm, vì vậy anh ấy không dám nói gì, chỉ ngoan ngoãn lui ra khỏi thang máy.
Thang máy đi lên, Ngô Bình nói: “Đến tầng hai mươi sáu, có Lý Mai ở đó không?”
Trương Kình đã nghe nói về nhân vật Lý Mai nắm thực quyền này từ lâu, cô ấy đã có hôn ước với cậu chủ Lý Huyền Bình, chắc anh đến để thăm vợ chưa cưới. Anh ta lập tức đáp: “Cậu chủ, chủ tịch Lý đang gặp khách hàng”.
Ngô Bình: “Ừ, chị ấy biết tôi đến mà còn gặp khách hàng, xem ra hội nghị này rất quan trọng”.
Trương Kình nói: “Đúng vậy cậu chủ, người mà hôm nay chủ tịch Lý cần gặp mặt là cậu hai của tập đoàn Siêu Thiên”.
Hai người họ đang nói chuyện thì thang máy đã đến tầng hai mươi sáu. Trương Kình mời Ngô Bình vào văn phòng của Lý Mai. Phòng làm việc chia ra hai phần trong và ngoài, lúc này Lý Mai đang gặp khách hàng ở bên trong.
Trương Kính rót nước cho Ngô Bình rồi đứng chầu chực bên cạnh.
Ngô Bình phất tay: “Giám đốc Trương, anh đi làm việc trước đi, cứ để kệ tôi”.
Trương Kính cười nói: “Cậu cả, đây là lần đầu tiên cậu tới nơi này, tôi phải có phúc lắm mới được nhìn thấy cậu. Nhiệm vụ hiện giờ của tôi chính là phục vụ cậu, thế nên tôi không đi đâu hết”.
Ngô Bình bật cười, hỏi anh ta: “Tập đoàn Siêu Thiên có gốc gác thế nào, muốn bàn chuyện gì với chúng ta?”
Trương Kính đáp: “Tập đoàn Siêu Thiên do Tạ thị ở Jawa sáng lập, chủ yếu buôn bán các mặt hàng thực phẩm chức năng bảo vệ sức khỏe, còn là một công ty lớn trong lĩnh vực hàng hóa toàn cầu với doanh thu lên đến hơn 100 tỷ đô-la, có rất nhiều công ty con ở khắp mọi nơi”.
Ngô Bình: “Bên họ có hợp tác gì với chúng ta à?”
Trương Kính: “Vâng, tập đoàn Siêu Thiên có tầm ảnh hưởng rất lớn trong lĩnh vực chăm sóc sức khỏe, hiện tại tập đoàn Lý thị đang có dự định bước chân vào lĩnh vực này, tất nhiên sẽ muốn hợp tác với bên họ”.
Trong lúc cả hai đang nói chuyện thì cửa bỗng mở ra, Lý Mai chạy xộc ra ngoài trong bộ dạng áo quần xộc xệch, ánh mắt xinh đẹp ướt át. Bám theo cô là một người đàn ông chừng hai bảy hai tám tuổi, gã ta giơ tay muốn kéo Lý Mai nhưng bị cô né tránh.
Gã đàn ông cợt nhả: “Cô Lý, tôi mới đùa có tí mà đã giận rồi à?”
Lý Mai vừa liếc thấy Ngô Bình lập tức bước nhanh tới, nhỏ nhẹ hỏi: “Chồng yêu, anh đến từ bao giờ thế?”
Ngô Bình: “Vừa tới thôi. Sao thế?”
Anh đứng dậy, nhìn chằm chằm gã đàn ông kia.
Gã đàn ông chính là cậu hai của tập đoàn Siêu Thiên. Vừa nghe thấy Lý Mai gọi Ngô Bình là “chồng”, gã cười lạnh: “Đây chính là thằng nhóc nhà họ Lý trong lời đồn đó ư?”
Lý Mai nhỏ giọng nói: “Hai bên đang bàn chuyện làm ăn thì tự dưng gã động tay động chân với em”.
Trong mắt Ngô Bình lóe lên vẻ lạnh lùng, anh hỏi: “Gã chạm vào em bằng cái tay nào?”
Lý Mai: “Tay phải”.