Linh mạch thứ nhất được mở ra, linh nguyên tiến vào linh mạch đột nhiên rung lên, hình thành một trường lực. Dưới tác dụng của trường lực, các sợi linh khí hội tụ trong thế gian rồi ùa đến, sau khi được 220 vòng xoáy chân nguyên tôi luyện, chúng trực tiếp chuyển hóa thành linh lực mới, chảy vào trong linh mạch thứ nhất.
Linh mạch này nằm ở trung tâm cơ thể, là linh mạch quan trọng nhất, cho nên gọi là linh mạch Trung Thiên
Tốc độ linh mạch hấp thu linh khí cực nhanh, nếu không phải Ngô Bình sở hữu 220 vòng xoáy chân khí, có thể sinh ra linh nguyên trong một lần, anh hoàn toàn không có khả năng bổ sung linh nguyên từ bên ngoài. Nếu như linh mạch không được bổ sung linh nguyên, chúng sẽ trực tiếp cắn nuốt linh nguyên trong cơ thể Ngô Bình. Dù anh tích trữ rất nhiều linh nguyên, nhưng cũng không thể mở ra quá nhiều linh mạch.
Sau hơn một canh giờ, linh mạch thứ nhất cuối cùng cũng tràn đầy linh lực.
Ngô Bình đang được đà, lập tức đi khơi thông linh mạch thứ hai.
Linh mạch thứ hai nằm ở bụng, phần trên của nó nằm ở đan điền và phần dưới của nó được chia thành hai, chạm đến gót chân và bàn chân. Bởi vì linh mạch này nối với mặt đất, nên còn được gọi là linh mạch Đại Địa. Linh mạch Đại Địa được kết nối với linh mạch Trung Thiên ở phần đan điền, phần được kết nối tạo thành một điểm nút, được gọi là linh khiếu Thiên Địa.
Quá trình mở linh mạch Thiên Địa cũng giống như quá trình mở ra linh mạch Trung Thiên. Giữa trời đất, một loại linh khí khác bị anh hấp thu vào trong cơ thể, sau đó thông qua vòng xoáy chân nguyên chuyển hóa thành linh khí, rót vào trong linh mạch Đại Địa.
Lúc này, Ngô Bình phát hiện ra rằng linh nguyên trong linh mạch Trung Thiên khác với linh nguyên trong linh mạch Đại Địa, chúng đều có những đặc điểm riêng biệt. Nếu so sánh, linh nguyên chuyển hóa từ chân khí của chính anh tương đối trung tính, hoàn toàn có thể dung hợp với hai loại linh nguyên bên ngoài này.
Phải mất một giờ để mở ra linh nguyên Đại Địa, thời gian đã được rút ngắn.
Anh hỏi Truy Điện: "Thời hạn mở ra những linh mạch này là bao lâu?"
Truy Điện: "Mỗi tu sĩ mỗi khác, chắc hẳn cậu có thể tự cảm nhận".
Ngô Bình phát hiện mình đã sử dụng chưa đến một phần năm linh lực mà mình tích trữ, anh có thể tiếp tục mở nó, vì vậy anh đã đi mở linh mạch thứ ba sau một thời gian ngắn nghỉ ngơi.
Linh mạch thứ ba và thứ tư lần lượt chạy trên cánh tay trái và phải, chạy qua mười ngón tay, lần lượt là linh mạch trái và linh mạch phải. Khi hai linh mạch này được kết nối với nhau, Ngô Bình phát hiện ra rằng nó nằm trong xương sống, kết nối với linh mạch Trung Thiên, tạo thành một điểm nút. Điểm nút rất phức tạp và có ba loại linh khí chuyển động bên trong, được gọi là linh khiếu trái phải.
Ngô Bình cũng có ý định mở tiếp, anh tiếp tục mở ra các linh mạch thứ năm đến thứ tám. Bốn linh mạch này đều nằm ở ngực và bụng, kết nối các bộ phận và cơ quan khác nhau. Trong số đó, linh mạch kết nối xương của toàn bộ cơ thể được gọi là linh mạch xương; linh mạch kết nối năm cơ quan nội tạng được gọi là linh mạch ngũ tạng; linh mạch kết nối lục phủ gọi là linh mạch lục tạng: linh mạch kết nối mạch máu được gọi là linh mạch máu.
Khơi thông bốn linh mạch này không khó, nhưng khó khăn nhất chính là linh mạch thứ chín!
Linh mạch này được kết nối với linh mạch Trung Thiên và dẫn đến não. Các linh mạch thứ mười, mười một và mười hai ở phía sau đều nằm trong não và có các chức năng khác nhau.
Lúc này, linh lực trong cơ thể Ngô Bình đã không còn bao nhiêu. May mắn thay, anh có một sự hiểu biết đầy đủ về cơ thể của mình, không có nguy hiểm nào.
Đến trưa ngày hôm sau, linh mạch thứ chín được mở. Trường lực do linh mạch hình thành sinh ra hiệu quả thần kỳ, đại não của anh lập tức trở nên cực kỳ minh mẫn, trí tuệ cũng tăng lên mấy lần!