Triệu Hàn Sơn: "Là thế này, trưởng lão của Học phủ truyền kỳ được chia thành từ cấp một đến cấp mười. Nếu là đệ tử, cũng chia từ cấp một đến cấp mười, đặc biệt sẽ có một đệ tử truyền kỳ. Trưởng lão có cấp bậc khác nhau được chỉ định dạy dỗ các đệ tử có cấp bậc khác nhau".
Ngô Bình: "Trưởng lão cấp một với đệ tử cấp một, cấp mười với cấp mười phải không? Lẽ nào cấp bậc này vĩnh viễn không thay đổi?"
Triệu Hàn Sơn cười đáp: "Thường thì sẽ không thay đổi bởi tư chất của con người thường bất biến. Bất tài thì hoàn bất tài, còn thiên tài vẫn là thiên tài thôi".
Ngô Bình giờ mới hiểu những cấp bậc này hoá ra không được chia theo cảnh giới và sức mạnh mà được chia theo tư chất.
Anh hỏi: "Vậy còn đệ tử truyền kỳ thì sao?"
Triệu Hàn Sơn cười đáp:"Đệ tử truyền kỳ là cái gốc của học phủ truyền kỳ. Cho nên không cần trưởng lão nào truyền dạy, cũng không có trưởng lão nào có được đệ tử truyền kỳ. Nhưng toàn bộ tài nguyên của học phủ sẽ dành hết cho đệ tử này, toàn lực bồi dưỡng để đệ tử này phát triển tốt nhất có thể".
Ngô Bình trầm ngâm: "Đại Thiên Tôn làm chuyện này nhất định là có dụng ý?"
Triệu Hàn Sơn gật đầu: "Đúng vậy. Học phủ truyền kỳ sẽ tuyển mộ thiên tài khắp nơi để sau này họ dốc sức vì Đại Thiên Tôn. Trong tương lai, thế giới bên dưới sẽ là nơi nhân tài hội tụ, cho nên Học phủ truyền kỳ rất quan trọng."
Ngô Bình: "Lần này Học phủ truyền kỳ tuyển bao nhiêu người?"
Triệu Hàn Sơn: "Khóa này sẽ tuyển 2547 học viên, cậu đứng thứ nhất trong đó nên chúng tôi bước đầu công nhận cậu là đệ tử cao cấp".
Ngô Bình cười nói: "Tôi còn tưởng rằng mình là đệ tử truyền kỳ".
Triệu Hàn Sơn: "Bởi vì Học phủ truyền kỳ mới được thành lập không lâu, nên không dễ dàng đặt trình độ của cậu quá cao. Ví dụ, nếu cậu được phong là đệ tử cấp mười, ngộ nhỡ về sau người tài giỏi hơn xuất hiện thì rất khó sắp xếp. Có điều cậu cứ yên tâm, mặc dù là đệ tử cao cấp, cũng không có đệ tử nào qua mặt được cậu. Dưới cậu cao nhất cũng chỉ là đệ tử cấp bốn mà thôi."
Ngô Bình: "Đệ tử cao cấp có đặc quyền gì không?"
Triệu Hàn Sơn: "Có rất nhiều lợi ích. Quy tắc của học phủ là như thế này. Những đệ tử hàng đầu sẽ được lấy nhiều tài nguyên nhất. Hiện tại, cậu là đệ tử cao cấp duy nhất, vì vậy một mình cậu được hưởng khoảng 50% tài nguyên của học phủ!"
Ngô Bình sửng sốt: "Một mình tôi được 50%?"
Triệu Hàn Sơn gật đầu: "Đừng kinh ngạc, mười hai đệ tử cấp bốn dưới cậu sẽ cùng được hưởng một nửa số tài nguyên còn lại, tức là 25%. Tương tự như vậy, đệ tử cấp một chỉ có thể lấy được khoảng 0.03% tài nguyên, đệ tử cấp hai thì khoảng 0.1%".
Ngô Bình cảm thán: "Cho nên mới nói Học phủ truyền kỳ đang muốn mau chóng bồi dưỡng một nhóm đại cao thủ".
Triệu Hàn Sơn: "Học phủ truyền kỳ vừa mới được thành lập và mọi thứ vẫn đang được thử nghiệm. Tài nguyên năm nay đã được mang tới học viện, lát nữa tôi sẽ đưa cậu đi lấy 50% tài nguyên mà cậu được hưởng".
Ngô Bình rất hứng thú: "Những tài nguyên này là gì? Đồng Thần Long, hay đan dược?"
Triệu Hàn Sơn cười nói: "Tất cả các tài nguyên đều được chuyển thành chi phiếu truyền kỳ, và học phủ nhận được tổng cộng khoảng một trăm tỷ chi phiếu truyền kỳ. Đây chỉ là tài nguyên cho năm đầu tiên, và trong tương lai sẽ ngày càng nhiều hơn".
Ngô Bình cau mày: "Chi phiếu truyền kỳ là cái gì? Đáng giá không?"
Triệu Hàn Sơn: "Sức mua của nó còn lớn hơn cả đồng Thần Long! Cậu sẽ nhận được năm mươi tỷ chi phiếu truyền kỳ, và với số chi phiếu đó, cậu có thể vào "Thiên khố" để lựa chọn tài nguyên tu luyện mà mình cần".