Ngô Bình thầm nghĩ, lão già này thật ngang ngược, thế này chẳng phải là ép mình làm đệ tử sao? Có điều bây giờ anh không dám phản kháng, lập tức quỳ xuống dập đầu ba lần.
“Đệ tử Lý Huyền Bình, kính chào sư tôn!”
Thái Chân lão tổ “ừ” một tiếng: “Hiện nay, con chính là đệ tử cuối cùng của ta. Huyền Bình, con còn thầy nào khác ở Đại Ngũ Hành Giới không?”
Ngô Bình đáp: “Thưa sư tôn, không có ạ. Nhưng đệ tử đến từ vũ trụ Thần Thông cấp thấp hơn, vũ trụ Chấn Đán”.
Thái Chân lão tổ thoáng giật mình: “Vũ trụ Chấn Đán sao? Đó là một nơi không hề tầm thường. Trật tự cao nhất được sinh ra ở đó”.
Ngô Bình nói: “Không giấu gì sư tôn, trước đây đệ tử vẫn đang lĩnh ngộ, nhưng chưa thành công hoàn toàn”.
Thái Chân lão tổ giật thót: “Con đang lĩnh ngộ trật tự cao nhất ư?”
Ngô Bình gật đầu: “Đã có kế hoạch, nhưng tiến triển rất chậm ạ”.
Thái Chân lão tổ “ồ” lên, rồi lập tức thu lại vẻ kinh ngạc, lãnh đạm nói: “Vậy cố gắng lĩnh ngộ đi. Con đã có công pháp tu hành của Bí cảnh chưa?”
Ngô Bình trả lời: “Có ạ”.
Thái Chân lão tổ nói tiếp: “Nếu có rồi thì tiếp tục tu luyện đi nhé”.
Dứt lời, Thái Chân lão tổ ném cho Ngô Bình một chiếc nhẫn: “Ta có một ít đồ trong đó, con xem đi”.
Ngô Bình cầm lấy xem thử. Không gian trong chiếc nhẫn này rộng hơn rất nhiều so với nhẫn chứa đồ mà anh lấy được, ít nhất phải gấp mười lần.
Bên trong có phục sức cần thiết của đệ tử Thái Chân Môn, thẻ thân phận và độn phù có thể giúp anh ra vào Thái Chân Cảnh.
Không nhìn thấy thứ gì khác, Ngô Bình tò mò hỏi: “Sư tôn không cho con một ít tài nguyên tu hành hay sao ạ, ví dụ như đan dược gì đó?”
Thái Chân lão tổ nói: “Con không biết tự luyện sao? Dược liệu trong vườn thuốc, con cứ thoải mái hái. Ngoài ra, con có thể dùng thẻ thân phận để vào kho thuốc chọn linh dược. Dĩ nhiên, ta sẽ không cho không, con phải mua bằng tiền linh”.
Ngô Bình không ngờ tiền linh có thể sử dụng ở đây, bèn cầm một cây thảo dược lên hỏi: “Sư tôn, như dược liệu này thì có giá bao nhiêu tiền linh ạ?”
Thái Chân lão tổ đáp: “Vài chục nghìn tiền linh, nếu đắt thì hơn trăm nghìn”.
Ngô Bình rất bất ngờ: “Xem ra sức mua của tiền linh cũng khá phết”.
Thái Chân lão tổ nói: “Tiền linh được làm bằng linh ngọc chứa linh lực vũ trụ chính, tất nhiên là có giá trị rồi”.
Ngô Bình hỏi: “Sư tôn, vậy đệ tử có cần làm quen với các sư huynh khác không?”
Thái Chân lão tổ bảo: “Không cần. Con có thể tu luyện ở đây một thời gian, sau đó trở về theo đường cũ”.
Ngô Bình rất muốn ở đây tu luyện, đáp ngay: “Vậy đệ tử sẽ tu luyện ở đây một thời gian”.
Thái Chân lão tổ nói: “Con tạm thời ở lại đây đi, để Đại Hắc ở cạnh con”, Đại Hắc chính là con chó mực kia.
Dứt lời, Thái Chân lão tổ biến mất ngay tại chỗ.
Ngô Bình vừa nhìn con chó Đại Hắc vừa nói: “Đại Hắc, sau này tao cũng là chủ của mày rồi, mày phải ngoan ngoãn vâng lời đấy”.
Đại Hắc đảo mắt, sau đó nằm xuống ngủ.