Diệu Thế Cực Đan!
Ngô Bình gật đầu rồi lập tức lấy lò luyện đan ra rồi luyện theo cách của sư tổ đan đạo. Nhưng cách của hai người vẫn có điểm khác biệt, vì thế mang đậm đặc điểm cá nhân của mỗi người.
Khi Ngô Bình luyện gần xong thì quả nhiên có rất nhiều phù văn bay ra từ lò luyện đan, sau đó xếp thành hàng trên không trung rồi nhanh chóng ngưng tụ thành một viên đan dược như mặt trời nhỏ.
Vì dược lực của nó quá mạnh nên không thể tồn tại quá lâu được, ngay khi luyện xong thì phải uống ngay, không thì sẽ bị giảm tác dụng.
Ngô Bình mỉm cười nói: “Đan dược bất hủ!”
Nói xong, anh uống viên đan dược vào. Ngay sau đó, từng lỗ chân lông trong người anh đều phát ra tia sáng mãnh liệt, anh như đã biến thành một người phát sáng.
Ngô Bình cảm thấy sức mạnh bị áp chế trong người mình đã được giải phóng, sau đó rèn luyện hình thần của anh cùng sức mạnh của dược lực.
Nửa tiếng sau, ánh sáng biến mất, thực lực của Ngô Bình đã khôi phục được phân nửa, thể chất của anh cũng đã mạnh hơn nhiều.
“Diệu Thế Cực Đan đúng là danh bất hư truyền!” Ngô Bình cảm thán.
Dược Ngũ: “Chúc mừng, anh đã thông qua vòng thi một cách xuất sắc”.
Ngô Bình: “Khảo hạch xong chưa?”
Dược Ngũ: “Còn một vòng cuối nữa, đó là kiểm tra vận mệnh”.
Ngô Bình hơi nhíu mày: “Vận mệnh ư?”
Dược Ngũ: “Đúng vậy, phần thi này khá nguy hiểm, cậu sẽ được đưa tới một không gian khác. Ngoài cậu ra, còn mười nghìn thiên kiêu đến từ các vũ trụ khác nữa. Ở đó có quy luật kỳ lạ, số mệnh của ai mạnh nhất thì sẽ chiếm được số mệnh và sức mạnh của người khác”.
Ngô Bình híp mắt lại: “Tranh đấu với mười nghìn người ư?”
Dược Ngũ: “Đúng, bây giờ đã có 999 người tham gia rồi, còn thiếu đúng một vị trí nữa thôi. Cậu mà vào đó thì cuộc thi sẽ bắt đầu. Người thắng sẽ trở thành thiên kiêu chí tôn cấp Vũ Trụ, vô địch trong vô vàn các vũ trụ. Kẻ thất bại sẽ hồn bay phách tán”.
Ngô Bình: “Tôi phải tham gia à?”
“Cậu có thể không tham gia, nhưng cậu sẽ không thể nhận được phần thưởng cuối cùng”.
Ngô Bình trầm mặc một lát rồi reo cho mình một quẻ, quả nhiên kết quả của phần thi này rất loạn, anh cũng không nhìn rõ.
Anh hỏi A Kỳ: “Tôi nên tham gia không?”
A Kỳ: “Anh tự quyết định đi, nhưng nếu có thể chiếm được số mệnh của người khác thì anh sẽ dễ lĩnh hội được tuyệt học trong các điện đường khác hơn”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi cười nói: “Họ đều là ảo ảnh, tốt xấu gì tôi cũng đã hấp thu được một chút sức mạnh của vũ trụ chính thì có gì phải sợ chứ? Dược Ngũ, bắt đầu đi!”
“Tốt! Gan dạ lắm!”, Dược Ngũ cũng phải khen anh một câu.