Đôi mắt đẹp của cô ấy nhìn xung quanh, rất nhanh cô đã hiểu chuyện gì xảy ra, lập tức cúi đầu trước Ngô Bình và nói: "Cảm ơn đã cứu tôi!”
Ngô Bình đã cảm nhận được có một sức mạnh huyền diệu trong người cô gái này, đó là lý do tại sao Vu yêu muốn kiểm soát cô ấy.
Ngay khi cô gái định hỏi thêm thì một con quái vật lao ra khỏi cung điện. Con quái vật này có làn da trắng như tuyết và đôi mắt đen tím, thân hình giống người nhưng đuôi rắn.
“Thì ra là yêu xà”, Ngô Bình cười lạnh một tiếng: “Vu yêu, ngươi muốn tự sát hay là để ta tự tay giết ngươi?"
Vu yêu : "Loài người ngu dốt, các ngươi không biết Vu yêu này mạnh đến mức nào! Giờ thì chống mắt lên mà xem sức mạnh của ta!"
“Bùm!"
Giữa trời và đất, ác ý vô tận tuôn ra. Quy luật trời đất và trật tự vũ trụ bắt đầu tạo áp lực lên Ngô Bình, khiến anh đau đớn từng giây từng phút.
Cơ thể của anh bắt đầu biến dạng, xương kêu răng rắc và linh hồn cũng bị giày vò. Trong hoàn cảnh như vậy, anh cảm thấy rằng mình không thể cầm cự quá năm phút!
Vu yêu cười khoái trá, nói: "Ngươi cảm thấy thế nào? Ngươi có thể chống lại sức mạnh của trời và đất sao?"
Ngô Bình: "Ngươi còn có thể phóng đại ác ý của trời và đất đối với ta lên vô hạn. Giỏi lắm".
Vu yêu nói: "Đây là Thiên Khiển thuật, một trong những loại Vu thuật mạnh nhất! Ngươi là Nhân tộc đời đầu, Thiên ý rất đối địch với ngươi. Thiên Khiển thuật của ta có thể phóng đại nó lên gấp vạn lần!”
Ngô Bình khẽ thở dài, chậm rãi nắm lấy kiếm Thiên Đế. Sức mạnh của kiếm Thiên Đế tràn vào trong cơ thể anh, ác ý của trời và đất đáng sợ này biến mất ngay lập tức. Ngược lại, quy luật của trời đất trở nên gần gũi hơn, nhanh chóng sửa chữa những tổn thương vừa gây ra cho Ngô Bình.
Cảnh tượng này khiến Vu yêu đứng nhìn đến ngây người. Nó nhìn chằm chằm kiếm Thiên Đế, giận dữ nói: "Ngươi kiểm soát được kiếm Thiên Đế ư!"
Ngô Bình không nói gì mà vung thanh kiếm trong tay lên, một đạo kiếm quang sáng ngời bay ra. Vu yêu muốn né tránh, nhưng nó không thể cử động cơ thể, bất lực nhìn kiếm quang đang tiến đến.
Sau đó, đầu Vu yêu bay lên, văng ra nơi khác.
Sau khi giết chết Vu yêu chỉ bằng một thanh kiếm, ba người đẹp nữa bước ra khỏi cung điện, mắt họ đờ đẫn và họ vẫn chưa tỉnh táo lại. Nhưng Vu yêu đã chết, vì vậy họ cũng sẽ không tấn công Ngô Bình.
Theo phương pháp trước đó, Ngô Bình đã giúp ba người đẹp lần lượt tỉnh lại.
Sau khi ba cô gái tỉnh lại, họ đều cảm ơn anh. Dung mạo của ba cô gái vô cùng xinh đẹp, dáng người cũng cực chuẩn.
Sau đó, họ giúp Ngô Bình thu dọn chiến trường và thu thập tất cả các kho báu của Vu yêu. Phần lớn những thứ này đều là bảo vật của các cao thủ từng bị Vu yêu giết.
Trong khi thu dọn đồ đạc, bốn cô gái cũng bàn bạc về tương lai. Khi món đồ cuối cùng được giao cho Ngô Bình, bốn cô gái đồng thanh nói: "Bốn người chúng tôi nguyện đi theo công tử!"
Ngô Bình cười hỏi: "Bốn người các cô thực lực đều rất mạnh, tu vi đã đến cảnh giới Thiên Đế, vì sao phải đi theo tôi?"
Một cô gái đáp: "Chúng tôi đã bị Vu yêu kiểm soát trong nhiều năm, vốn đã cảm thấy vô cùng tuyệt vọng rồi. Chính anh đã cứu chúng tôi. Hơn nữa, chúng tôi có thể cảm nhận được sức mạnh của anh. Chỉ có một người đàn ông mạnh mẽ của Nhân tộc như anh mới xứng đáng để chúng tôi trao thân gửi phận”.