Tuy nhiên, việc tu luyện Bí Thiên cảnh hết sức khó khăn bởi vì việc điều khiển sức mạnh của trời và đất không chỉ cần một chân phù mạnh mẽ, mà còn phải có một tư chất phi thường.
Ngô Bình đã tu luyện với một nền tảng vững chắc và hiểu biết sâu sắc, đó là lý do tại sao anh dám đột phá Bí Thiên cảnh nhanh như vậy.
Lúc này, anh hai tay cầm lấy tiên phù đến từ vũ trụ từ chính sau đó dồn pháp lực vào trong, thông qua sức mạnh của tiên phù để giao tiếp với trời và đất.
Tiên phù này đến từ vũ trụ chính, pháp lực mà nó đang ẩn chứa bên trong thực sự vượt xa cả trật tự của Đại Ngũ Hành Giới, vì vậy khi Ngô Bình sử dụng tiên phù này để liên lạc với trời và đất, quá trình trở nên vô cùng thuận lợi.
Lúc này, thứ đầu tiên mà Ngô Bình liên kết được là sức mạnh của sấm sét trong thế giới này. Chỉ trong một suy nghĩ của anh, tiếng sấm vang lên từ chín tầng trời, sức mạnh của sấm sét hội tụ lại và tạo thành một đám mây sấm sét bao trùm khoảng sân nơi anh ở cùng với những tiếng sấm đùng đoàng.
Với sự trợ giúp của sức mạnh sấm sét, Ngô Bình có thể dễ dàng tạo ra một lôi trận mạnh mẽ đáng kinh ngạc.
Thời gian còn lại, anh dùng để làm quen với sấm sét và tu luyện lôi pháp. Tu sĩ Bí Thiên cảnh có thể dựa trên cơ sở bí pháp để tu luyện pháp thuật của Đại Ngũ Hành Giới.
Ngô Bình đã rất quen thuộc với lôi pháp ngay từ khi còn ở các thế giới trước. Mặc dù thế giới là khác nhau, nhưng các nguyên lý của lôi pháp đều giống nhau, vì vậy anh nhanh chóng lĩnh hội được một số loại lôi pháp.
Chẳng mấy chốc trời đã sáng, Phùng Tuấn Bảo lại đến và đưa phiếu tiền thu được từ cuộc đấu giá tám viên đan cho Ngô Bình.
Nét mặt Phùng Tuấn Bảo hôm nay có vẻ lo lắng, đột nhiên hỏi: "Tiên sinh, nhà họ Diệp hiện đã bị Thiên Tương Tông thôn tính, hiện tại Thiên Tương Tông đã hoàn toàn kiểm soát Diệp thành. Nhà họ Diệp rất hợp tác, nhưng đổi lại, nhà họ Diệp đã yêu cầu Thiên Tương Tông giết tiên sinh để báo thù cho gia chủ của bọn họ, Thiên Tương Tông cũng vì tham lam số tiền cùng lò luyện đan mà tiên sinh lấy đi, cho nên đã phái cao thủ tới chỗ tiên sinh".
Ngô Bình: "Người của Thiên Tương Tông đã tới rồi sao?"
Phùng Tuấn Bảo: "Chúng đã đến thành Đại Vũ. Trong số những kẻ tới đây, có những cao thủ Bí cảnh tầng tám và tầng chín, trong tay còn có sát phù, pháp khí rất lợi hại. Có vẻ như Thiên Tương Tông đã quyết tâm phải tiêu diệt tiên sinh",
Ngô Bình: "Bọn họ biết tôi ở đây sao?"
Phùng Tuấn Bảo: "Họ vẫn đang điều tra, nhưng có lẽ sẽ sớm biết tung tích của tiên sinh".
Ngô Bình hỏi: "Ông Phùng, ông nói xem, nếu như tôi diệt sạch đám người này thì Thiên Tương Tông có tiếp tục phái người đến không?"
Phùng Tuấn Bảo nói: "Thưa tiên sinh, nếu tiên sinh có thể loại bỏ nhóm cao thủ này thì cao thủ cảnh giới Thần Thông của Thiên Tương Tông chắc chắn sẽ ra tay".
"Người đó chính là tông chủ đúng không?"
Phùng Tuấn Bảo: "Không phải tông chủ mà là một lão tổ, là tiên tổ của tông chủ hiện tại".
Ngô Bình: "Người đó là cao thủ tầng nào của cảnh giới Thần Thông?"
Phùng Tuấn Bảo: "Bên ngoài đồn đại rằng lão tổ này ở tầng thứ hai cảnh giới Thần Thông".
Ngô Bình gật đầu: "Ông đi thông báo cho người của Thiên Tương Tông, một giờ nữa, tôi chờ bọn họ tại ngọn núi hoang cách thành ba mươi dặm về phía Đông".
Khi đến thành Đại Vũ, anh đã nhìn thấy một ngọn núi hoang vu ở phía Đông thành và anh quyết định sẽ quyết đấu với người của Thiên Tương Tông ở đó.
Phùng Tuấn Bảo có chút lo lắng: "Tiên sinh, hay là trước mắt cứ lánh tạm, rời khỏi thành Đại Vũ trước".