Cuối cùng, Quách Tử Kiếm đã giúp Ngô Bình chọn một cửa hàng có chín tầng, diện tích so với cửa hàng ở Kim Đô còn lớn hơn một nửa.
“Ngô đan sư, trước khi sư phụ ta tọa trấn tại Đông Đô, giá trị của cửa hàng này chỉ bằng một phần mười bây giờ. Thế nhưng ngài cũng không cần lo lắng, qua mấy năm nữa, giá trị cửa hàng này chắc chắn sẽ còn tăng lên”.
Ngô Bình gật gật đầu: “Nhân tâm tư định, từ đây về sau Đông Đô có Chúa Tể tọa trấn, mọi người không cần phải xa rời quê hương, không sợ bị dị tộc xâm lấn”.
Quách Tử Kiếm nhìn về phía hướng đông, nói: “Cho dù có sư phụ tọa trấn, Đông Đô vẫn sẽ gặp phải kẻ thù mạnh. Cách phía đông mười vạn năm ngàn dặm là tộc người khổng lồ. Tộc người khổng lồ trời sinh thân thể mạnh mẹ, trẻ con ba tuổi của tộc bọn họ đều có thể dễ dàng đánh chết người trưởng thành bình thường của Nhân Tộc. Bên phía tộc người khổng lồ cũng có một vị cường giả Chúa Tể, cho nên chỉnh thể lực lượng của bọn họ mạnh hơn rất nhiều so với Đông Đô”.
Ngô Bình: “Nói như vậy, tộc người khổng lồ có khả năng xâm lấn Đông Đô bất cứ lúc nào”.
Quách Tử Kiếm: “Khoảng một trăm năm một lần, tộc người khổng lồ sẽ tấn công Đông Đô, mỗi lần đều sẽ cướp đi một lượng lớn tài nguyên và nô lệ. Bây giờ đã một trăm lẻ một năm kể từ lần cuối cùng tộc người khổng lồ công thành”.
Ngô Bình nghĩ đến Cấm Kỵ Chi Binh của mình, anh nói: “Ở Đông Đô bên này có bao nhiêu quân?”
Quách Tử Kiếm: “Bởi vì trước đưa chưa có Chúa Tể tọa trấn, nên tư binh của Đông Đô tương đối nhiều, nhưng gần đây bị sư phụ hợp nhất, tổng cộng có khoảng ba mươi vạn. Hơn nữa, nhập vào cả những quân ở gần đó, thì trước mắt có khoảng tám mươi vạn người”.
Ngô Bình hỏi ông ấy: “Ở chỗ chúng ta bên này có đạo quân chiến trận không?”
Quách Tử Kiếm: “Chiến trận thì đúng là có, bình thường cũng huấn luyện. Chỉ là không có đạo binh, giống bên Thánh Cổ Đại Lục huấn luyện thánh binh”.
Ngô Bình nhớ đến lần Tộc Thổ Hỏa tấn công thành Mộng Hoa, tuy rằng cũng dùng chiến trận, nhưng uy lực của trận pháp quá kém. Cũng cùng là một nhóm người. nếu anh dùng Bát Quái Sát trận, uy lực của nó có thể tăng lên gấp mười lần!
Anh lập tức ngừng chuyện đi xem cửa hàng, nói: “Chúng ta đi gặp Chúa Tể!”
Quách Tử Kiếm: “Sư phụ chắc hẳn là đi giáo trường luyện binh, chúng ta đi thẳng đến giáo trường đi”.
Ngoại thành phía đông của Đông Đô, có một khoảng đất trống, là giáo trường, lúc này đang có mấy chục vạn đại quân đang ở đây tiếp thu huấn luyện, Lý Thần Đồ cũng ở đây, ông ấy ngồi ở trên đài cao, đôi mắt nhìn ra các nơi luyện binh.
Bỗng nhiên, nhìn thấy Ngô Bình và Quách Tử Kiếm đứng ở trước mặt, ông ấy cười hỏi: “Sao hai người lại đến đây? Đã tìm được cửa hàng chưa?”
Ngô Bình tiến lên vài bước, nói: “Tiền bối, ở chỗ của ta có một phương pháp huấn luyện Cấm Kỵ Chi Binh, còn có một cái Bát Quái Sát Trận bẩm sinh. Nếu có thể huấn luyện một nhóm cao thủ kết thành sát trận, thì uy lực sẽ vô cùng lợi hại”.
Lý Thần Đô thân là chúa tể, biết được rất nhiều về trận pháp, ông ấy cười hỏi: “A, cậu nói Cấm Kỵ Chi Binh và Thánh Binh bọn ta thường dùng có cái gì khác nhau?”
“Trong cơ thể của ta trấn áp một Cấm Kỵ Ký Sinh, dựa vào năng lực của nó, có thể nhanh chóng tổ kiến một Cấm Kỵ Đại Quân, tạo thành Cấm Kỵ Sát Trận. Ngoài ra, ta còn có một Sát Trận”.
Hai mắt Lý Thần Đồ sáng lên: “Được, cho ta xem Bát Quái Sát Trận của cậu trước đi!”
Ngô Bình lập tức chọn ra ban ngàn tu sĩ Cửu Biến Cảnh từ trong mấy chục vạn đại quân. Chỉnh thể lực lượng của số tu sĩ này, tương đương với hậu kỳ Thần Thông Cảnh hoặc là đầu Đạo Cảnh.
Sau đó, anh mượn Cấm kỵ Ký Sinh, rất nhanh đã chỉnh hợp sức mạnh của mọi người, sau đó lấy Cung Xạ Nhật ở trung tâm, khởi động Bát Quái Sát Trận.