Đọc thư xong, Ngô Bình lẩm bẩm: “Đại sư huynh, một mình anh gánh hết mọi việc, sao em với nhị sư huynh chịu nổi đây?”
Chu Vũ hỏi: “Đội trưởng, có việc gì thế ạ?”
Ngô Bình không nói gì: “Mọi người trông chừng Lưu Thành, tôi phải đi có chút việc”.
Mười phút sau, Ngô Bình đã lái chiếc siêu xe lao như bay trên đường cao tốc. Chiếc xe lao đi với vận tốc gần 300 km/h.
Ngô Bình cầm chặt vô lăng, trong mắt loé lên tia sát ý. Trong thư, Diệp Thiên Tông đã nói rõ tất cả. Kẻ phản bội môn phái của Đông Phật tiên sinh Trương Nguyên Cổ chưa chết, sau khi bị thương nặng, hắn đã trốn đi dưỡng thương và giờ thì đã quay lại.
Lần này, Trương Nguyên Cổ mang theo một món đồ quan trọng, một loại thuốc mang gen siêu cấp, loại thuốc này có giá trị rất cao, đến mức câp trên đồng ý với mọi yêu cầu của hắn.
Trương Nguyên Cổ yêu cầu xây dựng lại Tiên Cơ, đồng thời đổi hết thành thành viên của Võ Thần Ti thành người của hắn. Điều độc ác nhất là hắn còn muốn lấy mạng của Diệp Thiên Tông.
Theo phân phó của cấp trên, tối nay Diệp Thiên Tông sẽ phải chấp hành một nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm, nếu không có gì bất ngờ thì ông ấy sẽ chết.
Diệp Thiên Tông không có đường lùi, vì nếu ông ấy không chết thì cả môn phái của Đông Phật và người của nhà họ Diệp sẽ đi đời nhà ma. Vậy nên ông ấy chấp nhận hi sinh, để những người khác bao gồm cả Diệp Huyền, Ngô Bình và Dương Mộ Bạch được an toàn.
Diệp Thiên Tông không còn sự lựa chọn nào khác, vì vậy đã đồng ý đánh đổi tính mạng của mình để những người bên cạnh được an toàn. Vì thế, ông ấy đã điều Dương Mộ Bạch sang nước ngoài làm nhiệm vụ và cầm chân Ngô Bình ở Thạch Thành.
“Sư huynh, anh không được chết, người đáng chết là Trương Nguyên Cổ!”, Ngô Bình lẩm bẩm.
Khi lái xe, Ngô Bình đã nhờ Hàn Bạch tra giúp vị trí của Trương Nguyên Cổ. Lúc này, hắn đã ngồi trong tổng bộ của Thần Võ Ti, hắn và đám thuộc hạ của mình đang chuẩn bị tiếp quản tổ chức, mở ra một thời đại mới của Trương Nguyên Cổ!
Biết được vị trí của Trương Nguyên Cổ xong, Ngô Bình tập trung lái xe.
Anh chỉ mất hơn 30 phút để đi hết quãng đường dài.
Sau khi tới Thiên Kinh, anh đến tìm Hàn Bạch trước, để nhờ anh ấy chuẩn bị cho ít đồ diễn kịch, sau đó còn nhờ người hoạ mặt thành Kình Kha.
Chờ Ngô Bình hoá trang xong, Hàn Bạch tò mò hỏi: “Ngô Bình, sao chú lại hoá trang thế này?”
Ngô Bình đáp: “Không có gì, em thích hát kịch nên tối nay đi biểu diễn ấy mà”.
Hàn Bạch không hỏi nhiều nữa: “Thế chúc vở diễn của chú thành công nhé”.
Chín giờ tối, trong tổng bộ của Thần Võ Ti.
Lúc này, Trương Nguyên Cổ và Tống Chiếm Sơn đang mở một cuộc họp với các nhân vật lớn của Thần Võ Ti. Sau 12 giờ đêm nay, họ sẽ chính thức tiếp quản tổ chức.
Hiện giờ, Trương Nguyên Cổ đang rất tươi tỉnh. Lần trước, hắn bị Diệp Thiên Tông đánh trọng thương, suýt thì toi mạng. Nhưng giờ xem ra như vậy cũng đáng, Diệp Thiên Tông sắp chết rồi, hắn