Năm đó Tần Ninh luôn nói hắn ta phi phàm, nhưng bây giờ đã mấy vạn năm qua rồi mà Quân Phụng Thiên vẫn không cảm thấy mình phi phàm ở chỗ nào! Chỉ biết ăn rồi chờ chết thì đúng là phi phàm thật.
Tần Ninh cười dài nói: “Bảy ngọn núi này đều có sự thần kỳ riêng, phải mở ra mới biết được”.
“Phải xem may mắn của các ngươi rồi”.
Nói xong, Tần Ninh khoát tay với Cửu Anh.
Cửu Anh lập tức hiểu ý, năm cái đầu há mồm phun ra.
Năm bóng người dính đầy nước bọt ngã xuống đất.
Đúng là năm người Hạ Hầu Lam, Hạng Khoáng Nhật, Thương Dật Phi, Thương Dật Không, Thương Tuệ Tư.
Năm người này đều là cấp bậc Cửu Thiên Huyền Tiên hậu kỳ.
Chỉ là giờ phút này nhìn năm người có vẻ vô cùng chật vật.
Ánh mắt của Tần Ninh dừng ở trên người năm người, cười nói: “Phải cần năm vị trợ giúp rồi”.
Thương Tuệ Tư lạnh lùng nhìn về phía Tần Ninh.
Trợ giúp?
Quỷ mới biết là trợ giúp cái gì! “Muốn giết muốn xẻo thì tuỳ!”
Thương Tuệ Tư hừ lạnh nói: “Dù sao ngày tận thế của ngươi cũng đã sắp đến!”
Càn Khôn Điện.
Thương tộc.
Cùng với Hoang Thần cung, tuyệt đối không có khả năng buông tha cho Tần Ninh.
Lúc này Tần Ninh cũng không để ý đến mấy người, trực tiếp đi đến dưới bảy ngọn núi, chân đạp lên mặt đất, trên đỉnh núi lập tức hiện ra ánh sáng hình sao năm cánh.
Bên ngoài sao năm cánh có một tầng hào quang, ở vị trí năm cái cánh hiện ra rõ năm ký hiệu phong ấn.
“Lại đây đi!”
Tần Ninh vẫy tay một cái, năm người không thể khống chế mà bay lên vị trí năm cánh sao.
Ngay sau đó, Tần Ninh vung tay lên trời.
Ở đỉnh bảy ngọn núi cao kia lập tức có bảy luồng ánh sáng từ trên trời giáng xuống, hội tụ thành một luồng tụ tập vào giữa sao năm cánh.
Chỉ một thoáng.
Trong miệng năm người Hạ Hầu Lam, Hạng Khoáng Nhật, Thương Dật Phi, Thương Dật Không, Thương Tuệ Tư đồng thời phát ra những tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế.
Trong nháy mắt, dường như có ngàn vạn con sâu đang cắn nuốt thân hình bọn họ, cắn nuốt hồn phách bọn họ.
Đau đớn gần như khiến năm vị cường giả Cửu Thiên Huyền Tiên lập tức chết ngất.
“Tần Ninh!”