Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía sơn chủ Dương Nhất, thấp giọng nói: “Đã có chuẩn bị chưa?”
Nghe vậy, sơn chủ Dương Nhất nhìn xung quanh, chậm rãi nói: “Có manh mối gì sao?”
“Ừ”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Ngươi bảo vệ người của Đại Nhất Sơn là được, nếu như không được nữa thì bỏ chạy”.
Sắc mặt sơn chủ Dương Nhất trầm xuống.
“Thật sự có phiền phức…”, sơn chủ Dương Nhất trầm ngâm nói.
“Ngươi yên tâm, một khi có phiền phức, ta sẽ không bỏ mặc các ngươi, ngươi muốn làm gì thì cứ làm”.
Sơn chủ Dương Nhất mở miệng nói: “Tuy rằng ngươi là do Tam Tuần dẫn về, nhưng dù sao cũng là đệ tử của Đại Nhật Sơn chúng ta, Đại Nhật Sơn không phải dễ bị bắt nạt như vậy”.
Giờ phút này, Tần Ninh gật gật đầu.
Nhưng mà lần này, sự việc không đơn giản như vậy.
“Trở lại vấn đề, ngươi có nắm chắc đánh bại được Hiên Viên Anh không?
Cảnh giới Địa Thánh tứ phách rất khác biệt so với cảnh giới Địa Thánh tam phách”.
Sơn chủ Dương Nhất lo lắng nói.
“Hẳn là không thành vấn đề”.
Không lâu sau, mọi người dần dần trở lại.
Liên quan đến việc tranh giành vị trí Long Thủ, ai cũng không khinh thường bất kỳ kẻ nào.
Lúc này, Tần Ninh cũng trở lại trong võ trường.
Mà Hiên Viên Anh cũng thay một bộ quần áo khác, bây giờ đã xuất hiện.
“Đã khôi phục tốt chưa?”
“Hừ, đối phó với ngươi, có lẽ không cần khôi phục hoàn toàn đâu nhỉ?”
Hiên Viên Anh hờ hững nói.
Chỉ là ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng Hiên Viên Anh hiểu rõ.
Tần Ninh có thể đánh bại mấy người Bình Tiêu. Dương Minh Sinh có cảnh giới Địa Thánh tam phách, hiển nhiên là thực lực không tầm thường.
Nếu như hắn ta sơ suất, có lẽ sẽ thực sự lật thuyền trong mương.
“Vẫn nên khôi phục hoàn toàn đi, nếu không ngươi sẽ thất bại rất khó coi”.
Tần Ninh thản nhiên nói.
“Vẫn nên lo lắng tốt cho chính bản thân ngươi đi!”
Lúc này, hai người đối diện nhau.
Khâu Sóc đi lên võ trường, từ từ nói: “Trận chiến của hai người các ngươi cũng là trận chiến của Long Thủ, hy vọng các ngươi có thể sử dụng toàn lực, nhưng cũng không cần quá tàn nhẫn, dù sao thì các ngươi cũng đều đại diện cho tông môn của mình”.
Khâu Sóc vừa dứt lời đã xoay người rời đi.
“Trận đấu, bắt đầu!”
Giờ phút này, không còn chỗ để ngồi.
Mọi người đều duỗi thẳng cổ nhìn về phía trước.
Sợ sẽ bỏ qua một màn giao chiến phấn khích gì đó.
Vút…Trong nháy mắt, Hiên Viên Anh ra tay.
Tàn Nguyệt Thánh Phẩm Quyết! Tàn Nguyệt Phá! Ầm ầm, một hình trăng khuyết được chém ra, khí thế dũng mãnh, phóng thẳng về phía Tần Ninh.
Mà cùng lúc đó, Tần Ninh nắm trọng kiếm trong tay, kiếm quang rộng mở, dùng cách đơn giản mà chém xuống.
Ầm…Trong võ trường, một âm thanh nổ vỡ vang lên.
Hai bóng người đồng thời lao vào nhau.
Giờ phút này, một vài đệ tử cảnh giới Thánh Nhân, cảnh giới Địa Thánh nhất phách, nhị phách, căn bản không thấy rõ được gì.
Tốc độ của hai người nhanh đến cực hạn.
“Đây…Cảnh giới Thánh Nhân tam hồn và cảnh giới Địa Thánh tứ phách…có thể đánh nhau thành cái dạng này?”