Những thế lực kia sẽ không cam tâm tình nguyện khuất phục như vậy.
Phiền toái lớn không có, thế nhưng phiền toái nhỏ lại có không ít.
Đây là điều không thể nghi ngờ.
Một mình Tần Ninh có thể đánh bại được thủ lĩnh từng bang phái nhỏ, thế lực nhỏ không đồng ý quy hàng sao?
Không thể làm được! Giờ phút này, Tần Ninh dẫn theo mấy trăm người mênh mông cuồn cuộn đi về phía thành Tây.
Khu thành Tây, nhà họ Long.
Lúc này trong phủ đệ nhà họ Long.
Ba lão già đang ngồi cùng nhau.
Mà trong sân trước nhà họ Long lại có mấy trăm hộ vệ tinh nhuệ, thân thể thẳng tắp, ngạo nghễ đứng vững.
Bên trong đại điện không chỉ có mỗi ba ông lão mà còn có một đám con cháu nhà họ Long.
Chỉ là sắc mặt của mọi người đều vô cùng nặng nề.
Sợ hãi và lo lắng chiếm đầy trong tim.
“Đại trưởng lão, chúng ta nên làm gì?”
Lúc này một người đàn ông trung niên không nhịn được nói: “Tộc trưởng và lão tộc trưởng đã bị Tần Ninh kia giết chết, kẻ này vô cùng độc ác, chắc chắn sẽ đến nhà họ Long chúng ta...”, “Sợ cái gì?”
Đại trưởng lão nổi giận gầm lên một tiếng, quát lớn: “Trong số những võ giả của nhà họ Long chúng ta có mấy trăm cao thủ Hóa Thánh, mấy chục cường giả Hư Thánh, còn phải sợ một mình hắn ư?”
“Cho dù muốn diệt nhà họ Long ta, cũng phải để kẻ này trả giá đắt”.
“Mà đến lúc đó, Nhất Phẩm đường và Lôi Hỏa lâu sẽ không tóm lấy cơ hội?
Đi diệt Tần Ninh sao?”
Nghe thấy lời này, sắc mặt của đám người bên trong đại điện đều biến hóa.
Đây là cá chết lưới rách! Đại trưởng lão không thay đổi sắc mặt, hừ một tiếng nói: “Không sai, cá chết lưới rách với Tần Ninh, nếu hắn dám, vì sao chúng ta phải sợ?”
“Ta chính là Hư Thánh tầng sáu, nhị trưởng lão và tam trưởng lão cũng là Hư Thánh tầng năm, Hư Thánh tầng một đến tầng bốn có hai mươi bảy người, cho dù Tần Ninh có lợi hại hơn nữa thì có thể làm được gì chứ?”
Lúc này sắc mặt của đông đảo người trong tộc đều vô cùng khó coi.
Thật sự muốn cá chết lưới rách sao?
Sợ rằng cơ nghiệp nhà họ Long sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Chỉ là nếu không cá chết lưới rách với Tần Ninh, vậy cơ nghiệp của nhà họ Long cũng sẽ bị thương.
Hình như kết quả đều không thay đổi.
Ầm... Ngay lúc này, cửa lớn ầm ầm mở ra.
Mấy bóng người ngã bịch xuống đất.
Giờ phút này Tần Ninh bước chân vào bên trong sân trước, mấy trăm hộ vệ nhà họ Long đều vô cùng thận trọng.
“Con em nhà họ Long hãy rời khỏi thành Thanh Ma mà không mang theo bất kỳ một thứ gì cả, ta sẽ tha mạng cho các ngươi!”
Giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Tần Ninh nhìn về phía đám người, sắc mặt bình tĩnh.
“Tần Ninh!”
Đại trưởng lão đứng dậy, quát lớn: “Ngươi đã giết tộc trưởng, lão tộc trưởng nhà họ Long ta rồi mà cứ nhất định phải đuổi tận giết tuyệt ư?”
“Đuổi tận giết tuyệt?”
Tần Ninh cười nói: “Nếu như đuổi tận giết tuyệt thì sẽ không có câu nói vừa rồi!”
Nghe thấy vậy, đám người đại trưởng lão, nhị trưởng lão, tam trưởng lão đều âm thầm đề phòng.
“Ngươi thật sự cho rằng, có thể diệt chúng ta nhà họ Long sao?
Nhà họ Long ta mấy trăm hộ vệ, hơn mười Hư Thánh, ngươi...”, “Ta cũng có!”
Tần Ninh đột nhiên vẫy tay một cái.
Từng bóng người đi vào trong đình viện theo Tần Ninh.
Bây giờ hơn một nghìn người đang tập trung bên trong đình viện rộng lớn, nhưng lại không hề thấy chen chúc.
Lúc này những võ giả cả Tứ Anh bang và Nguyên Đan hội đồng ý ở lại đều đứng sau lưng Tần Ninh.
Thấy cảnh này, ánh mắt của đám người nhà họ Long càng thêm sững sờ.
Đại trưởng lão quát: “Tần Ninh, ngươi cho rằng những người này sẽ thật lòng gia nhập vào phe ngươi sao?”