"Không cần biết đây là gì, chắc chắn nó còn trân quý hơn cả Thất Tinh Vãn Nguyệt Liên Thai. Có lẽ nó không phải tiên khí, tiên đan thì cũng chưa chắc..."
Tần Ninh vừa dứt lời thì siết chặt tay lại, ngưng tụ từng đạo tiên văn thành thực thể.
Hắn bắt đầu ngưng tụ cấm trận, hắn không làm điều đó một mình mà hợp tác với các vị tiên trận sư trong Thanh Vân Vệ.
Ba người Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư và Vân Sương Nhi cũng cùng nhau góp sức theo sự hướng dẫn của Tần Ninh...
Giờ phút này, mảnh đất này rung chuyển dữ dội.
Hơn mười vị Cửu Thiên Huyền Tiên và ba Tiên Quân hợp tác ra tay.
Ngay sau đó, ánh sao chiếu sáng khắp mọi mặt của đại điện, những hoa văn rõ mồn một của đất trời xuất hiện.
Tần Ninh từ từ đi đến cổng chính của đại điện.
"Ngươi đừng có chạy đấy..."
Tần Ninh thì thầm, đi sâu vào điện.
Ba người Dương Thanh Vân, Vân Sương Nhi và Lý Nhàn Ngư đứng giữa không trung phía trên đại điện, buông tiên lực đầy nặng nề xuống.
Những cường giả Cửu Thiên Huyền Tiên khác cũng lần lượt bộc phát ra sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ và khủng khiếp ra, người ngoài mà thấy cảnh tượng này sẽ vô cùng kinh hoàng và hoảng sợ.
Từng đạo tiên văn ùn ùn kéo đến, biến nơi này thành một thế giới đầy rẫy dấu ấn.
Ầm...
Đột nhiên.
Đại điện hùng vĩ ầm ầm vỡ nát.
Một tia sáng phóng từ trong đại điện bay thẳng lên trời, dường như nó muốn chạy vào hư không.
May mắn thay, Tần Ninh đã đề phòng từ trước, tia sáng kia chỉ biết bay qua bay về giữa đại điện xập xệ, hoàn toàn không cách nào chạy khỏi đây được.
Sau một hồi đâm đầu chạy đi chạy lại, trên đống hoang tàn kia, tia sáng kia từ từ dừng lại, đứng yên giữa bầu trời.
Đập vào mắt bao người là hình ảnh tia sáng kia từ từ lập lòe, ngưng tụ ra một bóng một cái giá cắm nến.
Giá cắm nến kia nom dài chừng một gang tay, đế giá tròn trịa, bên trên thì có hình một đóa hoa sen nở rộ.
Hình dạng của nó trông cực kỳ giống đèn cầy mà nhà nhà thường châm lửa vào ban đêm.
Có điều, bấc đèn cầy mà mọi người nhìn thấy lúc này y hệt một viên bi thủy tinh tròn trịa, sáng long lanh, tỏa ra khí tức nóng rực.
Ngọn lửa đang cháy trên đó chỉ to cỡ ngón út, nhưng ánh sáng phát ra từ nó lại có thể chiếu sáng trưng cả mảnh đất nơi đây.
Nhìn kỹ hơn.
Trên mép giá cắm nến hình hoa sen, ở bên ngoài bấc đèn thủy tinh có chín dấu ấn hình tròn.
Tần Ninh cẩn thận quan sát giá cắm nến này, nhướng mày.
Đáng lẽ ra thứ ở đây không phải là tiên khí mới đúng!
Sao cái đèn cầy này lại xuất hiện ở đây thế nhỉ?
Tần Ninh lại gần ngọn đèn từng bước một.
Cái đèn cầy nhanh chóng cảm nhận được có hơi thở lạ đến gần, ngọn lửa trên đó càng bùng cháy to hơn nữa.
Nhưng Tần Ninh không mảy may ngại ngần, hắn đã chuẩn bị từ trước, nắm tay lại, Bát Hoang Ly Thiên Viêm phun ra.
Ngọn lửa hừng hực cuộn xoắn, ồ ạt phóng đến.
Ngọn đèn vốn đang sẵn sàng ra trận, đã bày sẵn tư thế chờ phản kích, nhưng khi cảm nhận được sức nóng khủng khiếp từ Bát Hoang Ly Thiên Viêm, nó bỗng khựng lại.
Mặc cho ngọn lửa bao trùm toàn thân mình.
Tiên Hỏa quẩn quanh cái đèn cầy.
Chẳng biết nhiệt độ của ngọn lửa này đã cao đến mức nào.
Trong quá trình bị Tiên Hỏa rèn luyện, bề mặt xám xỉn của ngọn đèn cầy dần bong tróc ra, tiếp đến, một vầng sáng màu xanh đen hiện lên.
Đó là thánh quang màu xanh thẫm.
Ngọn lửa vẫn tiếp tục uốn lượn quanh đèn.
Ngọn đèn cầy đứng sừng sững giữa bầu trời, nhìn từ xa, nó gợi cho người ta một cảm giác vô cùng thần kỳ và huyền bí.