Ba người dẫn theo mười mấy người, tản ra xung quanh… Bên kia, Bắc Minh Kiết và Bắc Minh Tuyết dẫn theo người của thế gia Bắc Minh, đi vào rừng tìm kiếm.
"Tuyết Nhi, muội không sao chứ?"
Bắc Minh Kiết nhìn muội muội đầy thân thiết.
Bắc Minh Tuyết lắc đầu.
"Ca, muội nghe tộc lão nói là phàm là những võ giả có thể vượt cấp chiến đấu thì đều là yêu nghiệt".
Bắc Minh Tuyết nói một cách nghiêm túc: "Huynh và muội có thể lấy cảnh giới Chân Tiên cửu phẩm vượt cấp đánh bại Nhân Tiên nhất phẩm, mà tên Tần Ninh này lại có thể vượt cấp chiến thắng chúng ta, hắn là yêu nghiệt phương nào?"
"Các vị tộc lão còn nói rằng yêu nghiệt chân chính đều sinh ra ở nơi địa linh nhân kiệt, nhưng mà tên Tần Ninh kia cứ khăng khăng là hắn xuất thân từ Thái Bạch Cảnh…"
"Thái Bạch Cảnh, muội chưa từng nghe qua cái tên này!"
Bắc Minh Kiết thở dài, hắn ta nói: "Tên này rất khủng bố, lúc chiến đấu với hắn, ta bỗng thấy như gặp phải một ngọn núi cao và đáy biển sâu vô tận, Chân Tiên lục phẩm, tiên khí vẫn chưa được chuyển hóa hoàn toàn nhưng sức bật của hắn lại mạnh hơn ta nhiều đến vậy…"
Loại cảm giác này khiến cho Bắc Minh Kiết cảm nhận được cảm giác thất bại.
Hắn ta là thiên kiêu của thế gia Bắc Minh, tương lai nhất định sẽ thành nhân vật tuyệt đỉnh như Thiên Tiên và Địa Tiên, nhưng mà bây giờ lại bại dưới tay Tần Ninh.
"Ca, huynh đừng tức giận".
Bắc Minh Tuyết an ủi: "Chúng ta tìm tộc huynh và tộc tỷ, lấy lại danh dự".
"Không được!"
Bắc Minh Kiết từ chối: "Dù ta muốn đánh bại hắn thì cũng phải dựa vào thực lực của mình, một lời nói ra thì phải làm cho được, bây giờ ta phải đi tìm U Viêm Thiết cho hắn đã!"
Bắc Minh Tuyết sửng sốt.
Đại ca vốn là người cao ngạo, hắn ta bại bởi Tần Ninh, trong lòng không phục, nhưng tuyệt đối khinh thường việc tìm người khác tới hỗ trợ.
"Được rồi…"
Thu phục xong đám người Liễu Lãng, Khổng Hưu, Đoàn Thanh, Bắc Minh Kiết và Bắc Minh Tuyết, Tần Ninh tiếp tục thăm dò khu rừng này.
Nhưng mà chỉ có hai mươi hai người, số lượng quá ít.
Lần này, phạm vi rèn luyện có diện tích quá rộng, ước chừng hai mươi vạn người nhưng mà vẫn quá thưa thớt.
Như vậy có thể thấy phạm vi rèn luyện rộng đến mức nào.
"Không được!"
Tần Ninh lắc đầu, hạ quyết tâm, hắn lẩm bẩm: "Ta phải tìm thêm ít người để hỗ trợ!"
Phải tiếp tục bắt nô lệ! Một ngày trôi qua quá nhanh, Tần Ninh không đi sâu vào rừng nữa, mỗi khi gặp phải người nào, là hắn lại bắt lấy người đó.
Đương nhiên người mà hắn bắt nhiều nhất chính là đệ tử của các thế lực bá chủ.
Các đệ tử ngoài tới đây không quen thuộc địa hình, bắt bọn họ cũng chẳng có tác dụng gì.
Kết quả là đã hơn ba tháng trôi qua.
Số lượng nô lệ mà Tần Ninh bắt được đã từ hai mươi hai người lên tới gần hai trăm người.