Đệ tử Địa Thánh đường cũng như vậy.
Duy chỉ đệ tử Trường Sinh đường, khí tức của năm người dường như so với trước hoàn toàn không giống nhau.
Nhưng không còn nghi ngờ nữa, đều là cảnh giới Hóa Thần.
Điều này quá kì lạ.
Hạ Kiều Minh nhìn về phía Hạ Vân Phi.
“Chuyện này rốt cuộc là thế nào?”
Hạ Vân Phi bất đắc dĩ kể rõ ngọn nguồn tất cả.
“Đáng ghét!”
Nghe thấy Hạ Vân Phi nói ra đầu đuôi, Hạ Kiều Minh phẫn nộ mắng một tiếng.
“Tần Ninh của Trường Sinh đường, ngươi lăn ra đây cho ta!”
Hạ Kiều Minh gầm lên một tiếng phẫn nộ, khiến trước tháp Thiên đều yên tĩnh.
“Ồ?”
Lúc này Tần Ninh nhíu mày.
Hạ Kiều Minh nhìn Tần Ninh, gào lên nói: “Thứ không biết xấu hổ, rèn luyện trong tháp Thiên, tầm quan trọng của lễ Tẩy Thiên, há gì cho phép một mình ngươi khống chế?”
“Năm suất bị đệ tử Trường Sinh đường chiếm giữ, bản lĩnh của ngươi cũng tốt lắm!”
Hạ Kiều Minh bước tới, khí thế dào dạt.
Ba vị phó viện trưởng Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm và Giản Tự Hào ở trước tháp Thiên nhìn thấy vậy cũng không hề mở miệng.
Chỉ có Mặc Uyên Tử lông mày nhíu chặt lại.
Hạ Kiều Minh quá đáng rồi.
“Bản lĩnh ta lớn, liên quan rắm gì đến ông?”
Tần Ninh lười chẳng thèm quan tâm.
“Làm càn!”
Trưởng tộc Đỗ Uyên của Đỗ gia lúc này sắc mặt cũng lạnh đi.
“Ngươi khống chế tầng thứ ba trong tháp Thiên, ngươi còn có lý lẽ không?”
“Ta đã làm sai cái gì?”
Tần Ninh nói: “Đi vào tháp Thiên, năm vị trí tầng thứ ba vốn dĩ chính là ai có sức mạnh thì kẻ đó nhận được!”
“Trước đó Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường lợi hại, hai suất Thiên Thánh đường, hai suất Địa Thánh đường, một suất Trường Sinh đường, sao không ai nói gì?”
Đỗ Uyên quát: “Lần này ngươi chiếm năm suất, một mình nắm lấy toàn bộ, Thiên Thánh đường không hề làm như vậy.”
“Nói lời vô ích!”
Tần Ninh hừ một tiếng, nói: “Đó là vì Thiên Thánh đường không đủ lợi hại!”
Lúc này Tần Ninh cảm thấy thật hài hước.