Tinh Húc Huy lẩm bẩm: “Bây giờ chưa phải lúc đòi lại kiếm”.
Trận chiến hôm ấy kết thúc, Tinh Nhiễm Thiên vốn định đòi lại, nhưng thấy Tần Ninh có thực lực chém giết Tô Tỉ và Diệp Chi Vấn Thiên Thánh Đế, Tinh Nhiễm Thiên đành phải ngậm họng.
Đừng nói ông ta, lúc đó đám Thánh Đế có mặt nào dám nói nhiều?
Thời Thanh Trúc chết, Tần Ninh tức giận điên cuồng, ai dại đi nắm đuôi mèo?
Tinh Húc Huy nói: “Rốt cuộc bên Thông Thiên tông là sao? Đệ đệ của Liễu Thông Thiên là Liễu Thông Nguyên chẳng phải đã chết rồi hay sao, thế mà lại đi giúp Ma tộc...”
Tinh Nhiễm Thiên nói: “Chuyện này ta cũng đã phái người đi điều tra, chắc sẽ cần thời gian. Nhưng hai vị phó tông chủ của Thông Thiên tông đã bị Tần Ninh giam giữ, chắc Liễu Thông Thiên cũng sẽ bày tỏ ý kiến...”
Tinh Húc Huy nghe vậy, nói ngay: “Đã vậy thì cứ để Liễu Thông Thiên và Tần Ninh tiếp xúc, chúng ta tạm thời chưa tỏ thái độ gì”.
“Rõ”.
...
Hạ Tam Thiên rộng lớn, người dân đông đúc, mỗi một đại thánh vực thuộc thập đại thánh vực đều mênh mông vô cùng.
Giữa các thánh vực này cũng tràn đầy những mâu thuẫn về thực lực.
Tại một vùng núi sâu thuộc một đại thánh vực của Hạ Tam Thiên.
Đi theo dãy núi vào sâu bên trong có thể thấy mặt đất nơi đây bị vỡ ra, hiện ra những khe rộng xuyên thẳng tới mặt đất.
Lúc này, ở lòng đất sâu ngàn trượng.
Đám chiến sĩ Viêm Ma, Dạ Ma, Huyết Ma và Mị Ma đều có mặt ở đây.
Những chiến sĩ này đang mặc áo giáp, cầm thánh binh, khí thế cường hoành.
Đi sâu thêm chút nữa đến ba ngàn trượng, có thể thấy có hơn trăm người mặc áo giáp khác nhau cầm các loại thần binh đứng ngạo nghễ, tụ tập theo nhóm hai, ba người.
Mà nhìn vào thì mới thấy đám chiến sĩ Ma tộc này là thực lực Thánh Đế.
“Tên Tần Ninh kia lần này lại từ chỗ chết đi ra, đúng là không thể tin nổi...”
“Nghe nói Thời Thanh Trúc đã chết rồi, nhưng lại được Tần Ninh cứu sống, hóa thành một cô nhóc. Còn chúng ta thì lại thiệt hại bốn vị Thánh Đế đại nhân”.
“Tô Tỉ kia chẳng phải nói bản thân lợi hại lắm hay sao, cuối cùng vẫn bị Tần Ninh giết...”
Vô số tiếng bàn luận vang lên.