Sắc mặt bè lũ Lăng Nghiêu, Lăng Sơn Tuyền và Lăng Vạn Thanh đều thay đổi.
Tiểu Đế Tôn thất phẩm.
Cường giả cấp bậc này thực sự rất kinh khủng.
Đủ khiến người khác lạnh sống lưng.
Bọn họ vốn định nhờ Hứa Hạo Nhiên giúp đỡ, nhưng bây giờ, hắn ta đã thua Lý Nhàn Ngư.
Giờ làm gì mới ổn đây?
Ầm...
Âm thanh nứt toạc vang lên.
Tiếng nổ không ngừng truyền tới.
Giữa hai người bọn họ, khí Chí Tôn bùng nổ, lực lượng pháp thân phóng ra.
Dần dần, Hứa Hạo Nhiên bắt đầu không thể đỡ nổi.
Một tháng gần đây, sau khi Lý Nhàn Ngư tới Tiểu Đế Tôn thất phẩm, hắn ta liên tục ổn định cảnh giới của mình.
"Huyết Kính Thúc!"
Nói xong, Lý Nhàn Ngư nắm chặt hai tay, từng đường huyết văn ngưng tụ lại, nháy mắt đã bao quanh cơ thể của Hứa Hạo Nhiên.
Huyết văn trói chặt hắn ta, rồi bùng nổ.
Hứa Hạo Nhiên cảm giác như khí Chí Tôn, lực pháp thân của hắn ta bây giờ đã bị huyết văn trói buộc.
Thậm chí đến cả quyền khống chế bản thân cũng dần bị thay thế.
Bỗng nhiên, Lý Nhàn Ngư tới gần Hứa Hạo Nhiên, nắm chặt tay lại.
Âm thanh nứt vỡ lại vang lên.
Áp lực dồn ép người khác lập tức phóng ra, Lý Nhàn Ngư tung ra một chưởng vào ngực Hứa Hạo Nhiên.
Sắc mặt Hứa Hạo Nhiên trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi, cả người rơi xuống đất.
"Nhìn thấy thánh tử không chào, đây coi như là trừng phạt của ngươi!"
Lý Nhàn Ngư bình thản nói: "Ta nghĩ mình có cái quyền này đi?"
Lúc này, mặt Hứa Hạo Nhiên trầm xuống, hắn ta muốn phản bác, thế nhưng, khi nhìn về phía Lý Nhàn Ngư lại không nói được lời nào.
"Nếu người của đại lục Cửu Nguyên nhúng tay vào chuyên của Cửu Châu, ta thấy bọn hắn cũng không cần phải tồn tại nữa".
"Lăng Nghiêu, nhà họ Lăng của ngươi sau này đổi họ Linh đi!"
Lý Nhàn Ngư vừa nói vậy, sắc mặt Lăng Nghiêu trở nên khó coi.
Ông ta vốn định dựa vào con mình nhờ vả đệ tử tinh anh là Hứa Hạo Nhiên, như vậy là đủ để khiến Tần Ninh kiêng kị, không ngờ...
Thực lực của vị thánh tử bên cạnh Tần Ninh vậy mà lại tăng lên.
Chỉ cần mấy chiêu đã khiến Hứa Hạo Nhiên trọng thương, còn về phần con trai của ông ta, Lăng Văn Nhạc thì càng không cần phải nhắc đến.
"Ha ha... Thánh tử phách lối thật đấy".
Lúc này, một tiếng cười nhạt nhẽo vang lên.